“Chúc mừng!”
“Thật là ngưỡng mộ cô Sa, có thể gả cho người đàn ông ưu tú như sếp Lý!”
“Chúc sếp Lý và cô Sa trăm năm hạnh phúc! Sớm sinh quý tử!”
Trong một tràng tiếng chúc phúc dưới sân khấu, buổi họp báo kết thúc.
Tôi đứng trên sân khấu, giống như một con rối, trong lòng phức tạp vô cùng.
Một chiêu này của Lý Trọng Mạnh, trong ngày quan trọng như vậy, chính thức tuyên bố quan hệ của tôi và anh, khiến tôi không còn đường hối hận.
Bởi vì bây giờ tất cả mọi người đều biết rồi.
Chờ họp báo kết thúc, Vân Na và Gia Thần đều đi qua, cung kính gọi tôi một tiếng: “Phu nhân.”
Lòng tôi, nặng nề.
Nhưng cái gì cũng không thể nói.
Lý Trọng Mạnh vội nốt việc cuối cùng của họp báo, mới đến bên cạnh tôi, hình như thấy tôi không quá vui, giơ tay vỗ nhẹ vai tôi: “Sao thế? Không vui à? Không thích niềm vui bất ngờ anh dành cho em sao?”
“Không có, rất vui.” Tôi cười khẽ.
Lý Trọng Mạnh nhìn tôi, ánh mắt lặng như nước, chằm chú nhìn tôi, khóe miệng hơi nhếch, duỗi tay ôm tôi vào lòng, môi mỏng dán lên vành tai tôi nói: “Anh biết, em mong chờ ngày này, ngày được công bố cho toàn thế giới biết em là bà Lý, nhưng anh cũng biết, em mong chờ người đàn ông họ Lý đấy không phải là anh.”
Lời anh nói, giống như khẽ đụng, khiến lòng tôi dậy sóng!!
Tôi cứng đờ tại chỗ.
Lý Trọng Mạnh biết, anh dĩ nhiên biết.
Người đàn ông ôm lấy cánh tay tôi hơi dùng sức, nói: “Nhưng, anh hy vọng em hiểu, từ nay về sau, em là vợ của Lý Trọng Mạnh anh, và cũng chỉ có thể là của một mình anh.”
“Em hiểu.” Tôi ở trong vòng tay anh, gật đầu.
Đây là tuyên bố trên cả nước.
Cả đất nước này đều biết, nếu tôi và Lý Hào Kiệt lại có dây dưa gì, vậy sẽ là trò cười tất cả mọi người.
Bất kể là ai dính vào, đều sẽ là trò cười, lại còn bị tất cả mọi người lên án.
Kết cục đã định, tôi không còn sự lựa chọn nào nữa.
——
Sau khi buổi họp báo kết thúc, tôi và Lý Trọng Mạnh ngồi xe trở về.
Vừa vào cửa, Thiểm Thiểm lập tức chạy đến: “Mẹ! Con thấy mẹ và chú Lý ở trên ti vi!”
“Thật không?” Tôi cười ngồi xổm xuống, nhìn thẳng vào mắt Thiểm, hỏi nó: “Sáng nay làm gì rồi? Cho mẹ xem nào, Thiểm Thiểm.”
“Ừm...” Thiểm Thiểm nghiêng đầu nghĩ một hồi, mới nói: “Cái gì cũng không làm, chỉ xem chương trình ti vi của chú Lý.”
Thiểm Thiểm không biết đó là họp báo, chỉ nói là chương trình ti vi.
“Xem hay không?” Lúc này Lý Trọng Mạnh đã thay xong áo khoác, hỏi nó.
“Không hay, con nghe chả hiểu gì.” Nghe thấy Lý Trọng Mạnh hỏi nó, Thiểm Thiểm bĩu môi, nghĩ nghĩ, đôi mắt đột nhiên sáng lên: “Nhưng con có thể nghe hiểu chú nói muốn cưới mẹ con làm vợ!”
Khi Thiểm Thiểm nói câu này, Tề Lam bước đến, đứng bên cạnh chúng tôi, nói với tôi: “Bà chủ, chúc mừng bà, người đàn ông tốt như ông chủ, tất cả phụ nữ đều muốn gả cho ông ấy.” Cô ta nói đến đây, ngừng một chút, trên mặt hiện vẻ ai oán, nói: “Nhưng là, chỉ có bà chủ cô có được cái phúc này, khiến bao nhiêu người phụ nữ hâm mộ.”
Tôi nghe lời này của cô ta, nghĩ đến chuyện mấy đêm trước cô ta và Lý Trọng Mạnh.
Từ tốn nhìn cô ta, hời hợt hỏi cô ta một câu: “Vậy còn cô?”
“Tôi?” Tề Lam dường như không ngờ tôi sẽ hỏi trực tiếp như vậy, lưỡng lự chút, vẻ mặt cười chột dạ: “Tôi tất nhiên là cũng hâm mộ ngài, có cô gái nào mà không muốn được gả cho người chồng tốt, suy cho cùng, gả đi là mạng sống thứ hai của một người phụ nữ.”
“Ồ, vậy cô nói xem, cô có yêu cầu gì, để tôi tìm giúp cô.”
Nói thật, tôi chẳng để ý Tề Lam.
Cô ta và Lý Trọng Mạnh như thế nào, tôi cũng không để ý.
Nhưng, sáng nay, thái độ của Tề Lam khiến tôi thấy hơi sợ, tôi đột nhiên hiểu ra, cô ta để được ở cùng với Lý Trọng Mạnh, có thể bất chấp mọi thủ đoạn.
Tôi là người lớn thì có thể tự bảo vệ mình.
Vậy, nguy hiểm nhất chính là Thiểm Thiểm.
Huống chi, Lý Trọng Mạnh còn chưa nói