Có rất nhiều biến chủng ở phụ cận thị trấn cổ, để cứu được bọn họ khó khăn không nhỏ.
Do đó, lần hành động này ngoài đội của đội trưởng Diêu, còn có hai đội khác tham gia cùng, Sơ Điều cũng được mời đến làm chỉ huy đặc biệt.Đến khi trời chạng vạng, bọn họ đã tiêu diệt gần hết biến chủng bên ngoài thị trấn cổ, ước tính hai ngày nữa bọn họ có thể mở đường vào thị trấn cổ để giải cứu những người sống sót.Vào ban đêm, Sơ Điều tìm một nơi tương đối an toàn để mọi người dựng trại đóng quân nghỉ ngơi qua đêm, cô ngồi chung với vài cô gái trong đội, nghe họ nói chuyện phiếm.Chỉ là nói một hồi, không biết sao lại nhắc đến Sơ Điều."Sơ Điều, sao cậu biết nhiều chuyện vậy? Trước tận thế cậu làm nghề gì?”Nếu không phải thân kinh bách chiến thì làm sao cô có thể quen thuộc với tập tính của bọn biến chủng, thậm chí khi cô chỉ huy các trận chiến cũng rất thuận buồm xuôi gió.
Nhưng rõ ràng cô ấy chỉ là một người bình thường không có dị năng, kể từ khi tận thế tới nay cũng không có điều kiện để cô được trải qua hàng trăm trận chiến, điều này khiến tất cả mọi người đều tò mò.Sơ Điều vốn đang ngồi suy nghĩ đến chuyện khác, đột nhiên bị gọi tên, cô ngơ ngác ngẩng đầu lên, bộ dáng ngốc nghếch không giống với “chỉ huy Sơ” điềm đạm bình tĩnh chỉ huy mọi người, mà chẳng qua là một cô gái nhỏ mười bảy mười tám tuổi.Nhưng ở đây, họ không bao giờ nhìn vào tuổi tác, họ chỉ nhìn vào thực lực, từ khi Sơ Điều bắt đầu chỉ huy đã có thể khiến họ dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ, họ liền hoàn toàn tin phục cô, nên sau khi nhìn thấy cô không nghe rõ, mọi người bèn hỏi lại lần nữa.Sơ Điều trầm ngâm một lát.Nếu nói cô thân kinh bách chiến thì không đúng.
Ở kiếp trước, sau khi cô gặp được A Dã, cho dù ban đầu anh ghét bỏ cô như thế nào thì mỗi khi có nguy hiểm anh vẫn sẽ bảo vệ cô đầu tiên.
Nói một cách chính xác, cô hầu như chưa từng tự mình trải qua bất cứ trận chiến nào, nguy hiểm nào anh cũng sẽ quét sạch.Người thực sự thân kinh bách chiến là A Dã, mà cô chẳng qua là thấy rất nhiều chiến lược và kỹ năng của anh trong trận chiến, cùng với một số kinh nghiệm đúc kết dựa trên sự dạy dỗ của anh.Tuy lý thuyết và ứng dụng thực tế là hoàn toàn khác nhau, nhưng những gì cô học được bây giờ cũng đủ dùng.Cô cười nhẹ, mơ hồ nói: "Có lẽ là thiên phú đi, có trực giác đặc biệt.”Những người khác cũng không một hai muốn biết đáp án, tuy rằng lời giải thích của cô hơi gượng gạo, nhưng cũng không phải hoàn toàn không có lý, cho nên mọi người cũng không tiếp tục hỏi.Nhìn thấy mọi người đều chuyển chủ