“Lá gan của cô gái kia rất lớn.
Á! Mẹ kiếp! Vai tôi!" Thiệu Cảnh vui quá hóa buồn, vừa rồi còn đang hưởng thụ dịch vụ đấm bóp, thế mà một giây sau, cánh tay của anh ta suýt chút nữa bị Hầu Tuấn bóp nát, trên đùi cũng bị Vi Hào đấm cho mấy phát.Trọng Văn Kiệt hét về phía phòng bếp: "Mẹ Chu! Chúng ta đi tìm A Dã! Trà cứ để đó! Không cần pha nữa!”“Con mẹ nó! Mấy người qua cầu rút ván!” Thiệu Cảnh tức giận đến nhe nanh trợn mắt.
Mấy người này có được câu trả lời mong muốn, lập tức trở mặt còn nhanh hơn lật sách, lại còn cố ý trả thù.Nhưng cuối cùng Thiệu Cảnh vẫn khập khiễng đi theo bọn họ về phía sân sau.
Anh ta cũng muốn biết cô gái kia rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Anh ta luôn suy nghĩ về việc vì sao cô xuất hiện một mình ở đó, đương nhiên, càng không muốn bỏ qua cơ hội hóng chuyện.Nói không chừng cô gái này sẽ trở thành mấu chốt để tiếp cận Lạc Dã.
Tuy rằng mấy lần làm nhiệm vụ này, Lạc Dã lập công rất lớn.
Nhưng anh vẫn là một người tự do ngoài đội ngũ, thái độ không nhiệt tình, cũng không lười biếng.
Nếu không thể có điều kiện gì ràng buộc, họ mãi mãi không thể khống chế được anh.
Đương nhiên, cấp trên của Thiệu Cảnh không muốn nhìn anh mãi trung lập như vậy, càng không muốn anh gia nhập vào khu tự trị khác.Nếu cô gái đó đặc biệt với Lạc Dã, cô ấy có thể trở thành một điểm yếu.
Và họ có thể lợi dụng điều đó trong việc kiểm soát anh.Năng lực càng lớn, trách nhiệm càng lớn, anh không làm anh hùng, sẽ trở thành tội nhân."Ưm.”Sơ Điều tỉnh dậy vì quá nóng.
Thân thể cô giống như dán vào một cái lò sưởi, nóng đến mức cô mơ thấy mình là một cái bánh chẻo bị cho vào rán trong chảo dầu sôi, lật đi lật lại nhiều lần.
Nhưng cô quá quen thuộc với loại cảm thụ này, kiếp trước cô cũng vài lần gặp tình huống bị anh nung nóng tỉnh như thế này.Sơ Điều cố gắng dịch mông, muốn rời khỏi lò sưởi.
Nhưng cô bị ôm quá chặt, cánh tay của anh như hai gọng kìm ôm chặt lấy eo cô, cô không làm cách nào thoát ra được.Cuối cùng Sơ Điều từ bỏ việc cố gắng tránh thoát khỏi vòng tay ấy.
Cô nhắm mắt lại, đưa tay chạm vào mặt người đàn ông bên cạnh và xoa xoa, nói bằng giọng ngái ngủ: “A Dã, người anh nóng quá, hạ nhiệt độ cơ thể xuống đi.”Bởi vì dị năng trong cơ thể tự khiến cơ thể thích nghi với hoàn cảnh, mà anh khó phân biệt được nóng lạnh, cũng không thể cảm giác được nhiệt độ cơ thể của mình.
Cho nên nhiệt độ cơ thể của anh thường xuyên không phải quá nóng thì sẽ quá lạnh.Trong lúc mơ màng, Sơ Điều còn tưởng rằng bọn họ đang sống ở kiếp trước, tự nhiên nhắc nhở anh khống chế nhiệt độ cơ thể.Hai người cũng chưa ngủ được bao lâu, nên cả hai vẫn rất buồn ngủ.Lạc Dã cảm giác được có một bàn tay nhỏ