Sau khi tan học, Lý Trực cùng lớp với Bạch Ninh Kiều nên cũng có tìm hiểu thông tin của cô qua bạn cùng lớp.
- Cậu...!cậu nói gì? Bạch Ninh Kiều từng có tin đồn hẹn hò với thầy Triết.
- Ừm, tại lúc đó có người nhìn thấy cậu ấy từ trên xe thầy Triết bước xuống nên nói thế chứ cũng không chắc nữa, xác suất phần trăm chuyện này cũng rất nhỏ, ban đầu có nhiều người tin lắm nhưng về sau thì ít dần và chuyện lắng xuống, không ai nhắc đến nữa.
- Bạch Ninh Kiều cũng có nhiều tin đồn hẹn hò quá.
- Người ta cũng chỉ là lớp phó học tập thôi, thành tích học lực giỏi, lại là hoa khôi trường nên nhiều người ghen tị thành ra tạo tin đồn ác ý chứ tôi học cùng lớp với Bạch Ninh Kiều ba năm nay, chưa thấy cậu ấy xấu tính với ai bao giờ.
Người khác sẽ nghĩ Lý Trực hỏi cho biết chứ thật ra trong đầu cậu đang toan tính rất nhiều điều.
Bất cứ ai liên quan đến Khương Triết, cậu ta đều không muốn bỏ cuộc mà tiếp cận.
Kể cả người đã giúp đỡ mình...
Ở đằng xa, nhìn thấy Bạch Ninh Kiều và Khương Triết nói chuyện với nhau, mặc dù không nghe tiếng nhưng Lý Trực vẫn cảm nhận được giữa họ cứ có gì đó là lạ.
- Em cầm tập hồ sơ này về, tạo một file y hệt như vậy và điền thông tin địa chỉ của các bạn vào, tối nay phải gửi cho thầy nhé.
- Vâng ạ.
- À còn nữa, nhớ theo dõi điện thoại, thầy có nhắn tin với em đấy, đừng lơ.
- ...!Vâng...
...
Vừa về nhà tắm rửa xong, cô mở điện thoại lên, thấy rất nhiều tin nhắn từ Khương Triết.
" Kiều Kiều, em về nhà chưa?"
"Em...!ăn cơm chưa?"
" Đáng lẽ giờ này em về nhà rồi chứ? Về nhà sao không nhắn tin cho anh.
Hàng loạt tin nhắn gửi đến, điều khiến cô bật cười không phải vì quá sến súa mà là quá nhạt nhẽo.
Thầy giáo khi yêu cũng như vậy sao...
" Ngoài những câu này ra thầy còn nói được gì nữa không? Nhạt nhẽo quá khiến con gái người ta chạy đấy."
" Người ta chạy thì kệ chứ, em không chạy là được."
" Sao anh biết em không chạy