Cả lũ kéo nhau đi ăn, ở đó một quán kem, kế bên là quán bán đồ nướng, cả lũ quyết định đi ăn đồ nước trước rồi mới đi ăn kem. Cả lũ bao gồm: cậu, các anh, HyeJin, Mark, MinSeok, KrisTao, 2Jae, YugBam và Nami.
Vì một bàn chỉ ngồi được 4 người nên cả lũ chia ra, cậu ngồi cùng bàn với MinSeok, KrisTao, 4 đứa bạn thân của cậu thì ngồi chung với nhau, HyeJin ngồi cùng với Mark, SeokJin, Namjoon. Nami ngồi cùng với Hoseok, Jimin, Taehyung. Riêng Yoongi thì đi tìm tiện cà phê uống.
- Mọi người ăn gì? HyeJin đãi đó!- cậu đứng dậy nói lớn.
- Yaa. Anh Jungkook, em có nói đãi ăn đâu!- HyeJin đứng dậy cãi lại cậu.
- Thế hôm qua, ai nói là khao mình ăn đây ta. Haizz gặp người không giử lời rồi. Coi như mình khòng may đi.- cậu vờ thất vọng.
- Ai nói em không giử lời. Nhưng mà em chỉ hứa khao anh ăn thôi mà.- Cô cãi lại.
- Thôi mà! Hai em im lặng đi. Chầu này để anh đãi cho.- Mark đứng dậy cản hai người lại.
- Hyung hứa nha. Hyung là nhất.- Cậu nhìn Mark cười tươi rồi ngồi xuống.
- Em ăn gì để anh đi gọi món.- MinSeok ân cần hỏi.
- 2 cây cừu xiên nướng, à không lấy 5 cây đi. 2 cái đùi gà nướng, 2 xâu cá, 2 xâu tôm, 2 xâu xúc xích nướng. 2 ly cam ép.- cậu nhìn vào thực đơn nói.
Cả lũ tròn mắt nhìn cậu. Cái tướng có chút xíu mà ăn khoẻ ghê gớm.
- Làm gì ăn như "hêu" vậy Kook.- Youngjae hỏi cậu.
- Tui thích thì tui ăn thôi. Ăn cho có sức đi tới tối rồi về.- cậu trả lời tĩnh bơ.
- Sau này đừng gọi nó là thỏ nửa, cứ gọi nó là "con heo ham ăn đi".- Jaebum nói rồi cười với cậu
- Tụi bây hay lắm, đợi tao ăn xong tao sẽ trị tội tụi bây, cứ đợi đó.- cậu kiềm nén cơn giận xuống rồi nói.
Đang cười nói vui vẻ bất chợt trong đầu cậu hiện lên một hình ảnh, một chiếc xe buýt khá lớn, được trang trí lung linh, rất đẹp, chiếc xe đang lao chầm chậm xuống vách núi, cậu thấy có bốn người con trai trong xe, đó chính là bốn thằng bạn thân của cậu, nó đang nhìn cậu bằng đôi mắt như muốn nói: "Nhớ sống tốt cả phần của bọn tao. Tạm biệt!". Chiếc xe đã rơi xuống vách núi, cậu hốt hoảng nhưng cậu không thể gọi họ. Bất chợt có người lây cậu.
- Kookie, Kookie, em sao vậy?- Tao hỏi.
- Ơ..Dạ. Ừm em không sao!- cậu cố gắng bình tĩnh trả lời.
- Em muốn đi vệ sinh một lát.- Cậu nói rồi đứng dậy đi.
Cậu vừa đi khỏi thì Nami cũng lén đi theo, thấy cậu vừa trong nhà vệ sinh đi ra liền xong vào chặn cửa lại.
- Cô làm gì vậy!- cậu giật mình hỏi.
- Tại sao anh lại đối xử với em như vậy chứ. Em có gì không tốt bằng 6 tên đó, và cả cái tên MinSeok gì đó chứ.- cô ta giận dử nói.
- Cô đang nói gì vậy?- cậu nghi hoặc hỏi.
- Suốt 7 năm qua, em đã yêu anh, yêu anh từ lần đầu tiên em gặp, những lần anh bị bắt nạt em đều cho người đi xử lý chúng nhưng anh thì chưa một lần nghĩ đến hoặc thậm chí là anh không hề hay biết đến sự hiện diện của em.- cô nói, nước mắt ứa ra, như sắp rơi
Cậu thầm nghĩ
" Cái quái gì đang xảy ra vậy trời! Đáng lẽ cái cô này phải đi yêu 6 người họ rồi quay sang chán ghét mình chứ. Sao tự nhiên nói yêu mình vậy trời. Biết vậy hôm đó đọc xong cuốn truyện đó rồi hẳn vứt nó. Bây giờ mình biết xử lý sao đây."
- Là 6 người đó đúng không. Người anh yêu là 6 người đó đúng không.- cô nhìn cậu với đôi mắt ngấn lệ.
Cậu không nói gì chỉ bước lại gần, nhẹ nhàng lau đi nước mắt đang sắp rơi nơi khoé mắt của cô.
- Mọi chuyện có vẻ hơi đột ngột nhưng tôi phải cho cô biết điều này. Tôi không phải người của thế giới này.- cậu bình thản nói.
- Anh nói gì vậy? Không phải người của thế giới này? Là sao chứ?- cô khó hiểu hỏi cậu.
- Nên nói sao nhỉ! Cô có tin là tôi xuyên không vào tiểu thuyết không. Chắc là không rồi!- cậu quay mặt sang hướng khác nói.
- Anh cứ nói đi, em sẽ tin!- cô nắm lấy cổ tay cậu.
Cậu nhẹ nhàng gở tay cô ra đặt tay cô lên tay mình.
- Tôi không phải Jeon Jungkook, tôi là sinh viên năm hai của một trường đại học, và lúc tôi đang đọc tiểu thuyết có nội dung kể về 6 chàng trai cùng yêu một cô gái, và có một tên nam phụ phá hoại họ. Và người nam phụ đó trùng tên với tôi. Nói chính xác hơn người cô yêu không phải tôi mà là Jeon Jungkook của thế giới này.- cậu nói một hơi.
- Điều anh nói là sự thật ư?- Cô hỏi.
- Thật!- cậu gật đầu
- Vậy nếu em yêu anh thì anh sẽ chấp nhận chứ?- cô nhìn cậu.
- Tôi xin lỗi! Chúng ta không thể!- cậu rút tay mình ra khỏi tay cô.
- Anh lừa em. Những gì anh nói đều là gạt em. Là anh yêu họ!- cô giận dữ quát.
- Tôi không có gạt cô. Và tôi cũng không hề có bất cứ thứ tình cảm gì với họ.- cậu nói
- Anh nối dối. Nếu anh không yêu họ vậy thì cớ chi anh lại từ chối em chứ.- cô khóc, mặt lắm lém nước mắt.
- Tôi có người yêu rồi!- cậu xoay lưng đi.
- Là tên MinSeok đó đúng không.- cô không nhìn cậu mà hỏi.
- Đúng vậy.- cậu nói rồi đi ra ngoài.
Vừa mở cửa bước ra thì cậu thấy Namjoon định mở cửa.
- Sao đi lâu vậy! Họ nhờ tôi tìm cậu!- Namjoon nói.
- Tiêu hoá không tốt. Đi lâu một tí không được sao.- Cậu chu môi nói.
- Rồi rồi. Đi ra nhanh đi. Họ ăn gần xong rồi.- Namjoon kéo cậu đi.
Cậu bỏ ra ngoài với Namjoon, mà không hề hay biết Nami đã biến thành một con quỷ. Cô nhanh chóng lau đi hai hàng