Thay Đổi [Xuyên Không - Allkook]

Chương 15


trước sau


Lúc cậu chuẩn bị đi ngủ thì Jimin leo lên giường cậu, cậu theo phản xạ xoay người lại vì cậu xoay lưng với anh. Cậu kéo chăn xuống chỉ để lộ ra cặp mắt nhìn anh.

- Hửm?- cậu hỏi

- Ngủ sớm vậy, ra ban công ngồi chơi.- Anh nói

- Cũng được! Anh kéo tui ra đi, tui đi hết nổi rồi.- cậu mè nheo.

- Haiz!- anh thở dài rồi kéo chăn ra.- Bây giờ muốn tự đi hay để tui bế ra ngoài đó.

- Tui tự đi.- cậu nói rồi ngồi bật dậy.

Cả hai cùng bước ra ngoài ngắm sao, ngắm trăng. Cậu thì dựa người vào lang cang, mở to mắt nhìn lên trời. Anh cũng vậy, nhưng có điều thứ anh ngắm chả phải sao, cũng chả phải trăng mà chính là cậu. Nhưng chỉ có điều là có một con thỏ nào đó không thèm để ý.

- Lâu rồi mời được ngắm sao, không ngờ nó vẫn đẹp như vậy!- cậu cảm thán.

- Đúng! Nó thật sự rất đẹp.- Anh nói, nhưng mắt vẫn dán chặt vào cậu.

Cả hai tiếp tục im lặng, cậu thì nhìn sao rồi cười, anh thấy cậu cười cũng cười theo. Đột nhiên anh kéo cậu lại gần, mặt đối mặt với anh.

- Jungkook! Làm người yêu của anh đi.- anh nói

Cậu cứng đơ người, hai má ửng hồng. Sau đó xoay mặt đi hướng khác.

- Đừng đùa nửa.- Cậu nói

- Anh nói thật, làm người yêu của anh đi.- anh nói giọng chắc nịch.

Cậu nhẹ nhàng gở tay anh ra tiếp tụ xoay người tựa vào lang cang.

- Tình cảm của chúng ta là bằng không. Anh không yêu tôi nên đừng miễn cưỡng như vậy, sau này chắc chắn sẽ hối hận.- cậu nói, giọng nói thoáng buồn.


Anh bước lại ôm cậu từ phía sau. Cậu muốn đẩy anh ra nhưng cái cảm giác này, cậu muốn nó, nó thật ấm áp.

- Anh xin hứa. Không rời bỏ em. Anh thật sự yêu em.- Anh nói, thấy cậu im lặng không đáp, nên anh nói tiếp.- Anh xin lỗi vì trước đây đã đối xử tệ với em nhưng anh xin hứa sẽ bảo vệ cho em, yêu thương em.

Cậu xoay người lại hôn nhẹ lên môi anh. Rời môi anh cậu mĩm cười.

- Chả hiểu sao nửa. Rõ ràng là em rất ghét các anh, thế mà khi được bên cạnh nhau, em cảm thấy rất vui, rất hạnh phúc. Em rõ là rất ngốc đúng không.- cậu nói, nước mắt bất chợt rơi xuống.

Anh hoảng hốt ôm chặt cậu vào lòng.

- Đừng khóc. Em khóc anh đau lắm!- anh nói

Cậu nín dần rồi thiếp đi trong vòng tay anh. Anh thấy cậu ngủ rồi nên bế cậu vào trong, đặt cậu lên giường rồi anh đi tắt đèn, sau đó thì lên giường, ôm cậu vào lòng mà ngủ. Cậu vùi sâu vào trong lòng anh tìm hơi ấm.

Sáng hôm sau

Cậu tĩnh dậy thấy mình đang nằm trong lòng Jimin, thoảng giật mình, sau đó liền nằm yên vì sợ làm anh tĩnh giấc. Bây giờ cậu mới có thể nhìn rõ anh, anh thật sự rất đẹp trai nha. Cậu vô thức đưa tay lên má anh, ai ngờ anh mở mắt làm cậu giật bắn mình.

- Sáng sớm mà làm gì vậy bé con? Bộ thấy anh đẹp trai quá nên mới ngắm mê mệt vậy hả.- Anh cười nói

Cậu vừa ngại, vừa giận, mặt đỏ như cà chua. Một phát đá anh văng xuống đất.

- Cái tên chết bầm nhà ngươi, coi chừng ta đó. Hứ.- cậu hất cằm rồi bước vào nhà vệ sinh rửa mặt.

Anh thì nằm đó cười khổ, rồi cũng lật đật ngồi dậy dọn dẹp mền gói. Cậu sau khi rửa mặt xong thì bước ra, thấy anh đang dọn thì bước lại gần.

- Anh đi rửa mặt đi, chổ này để..ờ.. Em dọn cho.- Cậu ấp úng nói.

- Để anh đi rửa mặt, em không cần dọn đâu, xuống bếp ăn sáng đi.- Anh nghe cậu xưng hô thân mật với mình thì vui ra mặt đưa tay xoa đầu cậu rồi cười tươi nói.

- Nae~ Để em làm bửa sáng cho.- cậu nói rồi chạy nhanh xuống bếp.

Anh thì cũng đi rửa mặt rồi nhanh chóng xuống dọn dẹp rồi xuống bếp. Còn cậu sau khi xuống lầu thì thấy người hầu trong nhà đang dọn dẹp và nấu ăn thì gọi họ tập trung lại dặn dò.

- Hết tuần này mọi người không cần làm việc, có bạn con đến nhà chơi nên để con tiếp họ. Mọi có thể nghĩ ngơi tiền lương vẫn tính đầy đủ.- cậu nói

Mọi người cũng gật đầu rồi nhanh chó thu xếp đồ về nhà nghĩ ngơi. Còn Chen vì chưa dậy nên vẫn ở trong phòng giành cho người làm. Cậu ở ngoài tự tay làm đồ ăn sáng. Cậu đang chiên trứng thì Jimin xuống, rón rén bước lại gần cậu.

- Món gì vậy.- anh hỏi.

- Áááááá! Trời ạ. Anh giết em luôn đi, người hù người không có thuốc chửa đâu.- cậu bị anh làm giật mình nên hét lớn.

- Anh xin lỗi, mà em đang làm gì vậy?- anh nhìn vào đĩa thức ăn cậu vừa làm.

- Chỉ là mì trộn, với mì lạnh thôi. Em không biết mọi người thích ăn gì nên làm 2 món, nhở họ không thích món này thì vẫn còn món khác.- cậu nói, tay vẫn tiếp tục làm mì.

- Để anh giúp em.- Jimin xoăn tay áo lên định vào giúp.

- Anh biết làm không đó.- cậu nhìn anh bằng ánh mắt nghi ngờ.

- Ở nhà anh hay giúp Jin làm lắm nên cũng biết làm vài món.- anh nói, mắt chăm chú vào tô mì trộn, tay bắt đầu trộn mì lên.- Em lên gọi họ dậy đi, anh làm giúp cho.

- Nae~ Vậy em đi gọi họ.- cậu nói rồi đi rửa tay.

Cậu chạy nhanh lên lầu gõ cửa từng phòng, đầu tiên là phòng của lũ con gái. Vì giử lịch sự nên cậu chỉ gõ cửa và nói vọng vào.

- Ba người dậy chưa, xuống ăn sáng này.

- Biết rồi, lát bọn tui xuống.- Giọng EunKi nói vọng ra.

Cậu thấy tiếng trả lời rồi thì đi sang phòng khác. Vì đều là bọn con trai nên cậu cũng không kiên dè gì, đập cửa ầm ầm hét luôn vào trong.

- Dậy đi, sáng rồi. Mấy con heo ham ngủ.


- Biết rồi. Biết rồi.- đi vào hai phòng đều cùng câu trả lời.

Cậu thấy mình đi gọi xong rồi, nên đi xuống ăn sáng. Mặc kệ cái lũ đó có xuống ăn hay không, cậu chỉ muốn yên tĩnh ăn sáng với Jimin thôi.

Cậu vừa xuống thì thấy anh đang dọn món ra bàn nên cậu lại phụ anh. Dọn vừa xong thì mọi người cũng vừa xuống.

- Mọi người lại ăn này. Chỉ có mì trộn với mì lạnh thôi.- Cậu nói.

Mọi người cũng bước lại ngồi ăn. Cậu ngồi ghế chủ, Jimin ngồi bên trái còn bên phải là Yoongi. Và suốt buổi không ai nói câu nào. Sau khi ăn xong thì cậu và Jimin cùng dọn. Các anh với HyeJin thì ra phòng khách. Còn EunKi với EunHa thì giúp quét dọn xung quanh.

- Mặt em dính gì này!- Jimin đưa tay tên lau đi vết dính trên mặt cậu.

- Cảm ơn ạ!- cậu cười tươi.

- Đừng nói cảm ơn với anh. Anh không thích em khách sáo với em như vậy.- Jimin hờn dổi nhìn cậu.

- Vậy sau này em hông vậy nửa.- cậu chu môi nói.

- Ngoan.- anh đưa tay xoa đầu cậu.

Và cái cảnh hường phấn đó đã lọt vào mắt của mọi người đang có mặt trong nhà. Các anh thì mây đen kéo tới còn hai cô EunKi và EunMi thì thoáng buồn và chán ghét Jimin nên bỏ lên phòng.

Sau khi dọn phòng thì cậu ra sopha nằm uỵch xuống. Các anh với HyeJin thì nhồi xem tivi, Jimin ngồi xuống cạnh cậu. Đang xem vui thì tự nhiên cúp điện xung quanh tối đen không lấy

một ánh sáng. Vì rèm cửa sổ đã kéo lại hết.

- Híc híc... Jimin... Jimin!- cậu gọi anh trong tiếng nấc.

- Anh đây gì vậy Kookie, em sao vậy.- Anh hoảng hốt ôm cậu vào lòng.

- Cậu sao vậy Jungkook.- Namjoon lo lắng hỏi

- Em.. Sợ... Sợ....Tối. Mọi người... Đừng..Đừng đi.- cậu vừa khóc vừa nói.

- Để tôi đi mở rèm cửa. HyeJin em lên phòng đi!- Yoongi nói.

HyeJin cũng ngoan ngoãn đi lên lầu. Còn các anh thì tiếng lại gần cậu.

- Bọn tôi đây, đừng khóc nửa.- Hoseok nói, giọng đầy lo lắng.

- Đừng đi.- cậu nắm chặc lấy Tha của Taehyung, miệng lẩm bẩm.

- Không đi, không đi đâu hết. Đừng khóc.- Taehyung vổ nhè nhẹ lên tai cậu.

Yoongi kéo rèm cửa ra, ánh sáng chiếu vào trong nhà. Cậu thấy được ánh sáng nên từ từ rút tay mình ra khỏi tay của Taehyung, vùi mặt vào lòng ngực vững trãi của Jimin.

Các anh (trừ Jimin) cảm thấy bản thân thật vô dụng, cảm thấy buồn bã vì không thể làm chổ dựa cho cậu.

- Kookie ngoan! Đừng khóc nửa vào nhà vệ sinh rửa mặt đi.- Jimin vổ nhẹ vào tóc cậu nói.

Cậu khẽ gật đầu rồi ngoan ngoãn đứng dậy đi vào nhà vệ sinh, các anh chỉ biết ngồi im nhìn theo bóng lưng của cậu.

- Có lẽ.... Tao đã yêu em ấy thật rồi.- Jin cất lời.

- Tao cũng vậy.- Các anh (trừ Jin) đồng thanh.

- Nhưng còn về chuyện của Nami. Giải quyết thế nào?- Hoseok lo lắng hỏi.

- Chuyện đó để sau đi, trước mắt phải cho người tới sửa sang nhà lại mới được. Không thể cứ ở đây mãi.- Yoongi lên tiếng.

- Nhưng tao muốn ở lại đây .- Taehyung uỷ khuất nói liền nhận ngay một cái cốc đầu của NamJoon.

- Mày điên à! Tụi mình có là cái gì của em ấy không mà đòi sống ở đây mãi.- NamJoon nói.

- Tụi mình là h....- Taehyung định nói là hôn phu nhưng đột nhiên khựng lại không nói.


Về phía cậu thì sau khi rửa mặt cho tỉnh táo định lấy khăn lau mặt thì trong đầu cậu bổng dưng lại hiện lên hình ảnh giống như  hôm trước, nhưng lần này cậu có thể nhìn rõ hơn nửa, cậu thấy một cuốn lịch trên xe, là ngày 1 tháng 9, là sinh nhật cậu. Đột nhiên hình ảnh biến mất, cậu giật mình nhìn vào gương, tự nói.

- Chuyện này là sao chứ, rốt cuộc mọi chuyện là thế nào tại sao mình lại thấy hình ảnh đó.

Sau khi bình tĩnh lại cậu bước ra ngoài. Yoongi thấy mặt cậu có vẻ xanh xao nên lại gần hỏi thăm.

- Em sao vậy? Không khoẻ sao?- Yoongi hỏi, giọng nói dịu dàng.

- Hôm nay là ngày mấy, tháng mấy vậy?- cậu không trả lời, hỏi ngược lại anh.

- Hôm nay là ngày 29 tháng 8. Có việc gì sao?- anh nhìn cậu khó hiểu.

- À không. Chỉ là hỏi vậy thôi.- cậu bước đi nhưng đột nhiên khựng lạ, lắp bắp.- Hôm nay là thứ hai, khô...không cần đi học...sao.

- Ừ nhĩ! Mà nghĩ một ngày cũng không sao đâu, hơn nửa em cũng hay cúp tiết mà lo gì.- Hoseok khoanh tay nhìn cậu nói.

- Ai bảo tui hay cúp tiết, chỉ là thỉnh thoảng thôi.- cậu chu môi cãi.

- Ừ thì thĩnh thoảng.- Taehyung tiếp lời.

- Cái lũ đáng ghét, để coi ta xử các người ra sao.- cậu chạy lại chổ Hoseok định đánh anh thì có chuông cửa.

- Coi như anh may, còn lần sau tui cho triệt sản luôn.- cậu nói rồi bỏ ra mở cửa.

Còn các anh thì đứng đó tự nuốt nước bọt xuống, mặt mày xanh lè sợ hãi, sao mới lúc nãy còn yếu đuối lắm cơ mà. Còn về cậu thì chạy nhanh ra mở cửa.

- MinSeok hyung, Mark hyung!- cậu tròn mắt nhìn.

- Vợ bọn anh có ở đây không?- Mark hỏi.

- Vợ anh thì ở trên lầu, phòng giành cho khách đó. Còn vợ anh là ai?- cậu nhìn Minseok hỏi, vẻ mặt hết sức ngây thơ.

- Giởn với anh à. Là Chen Chen chứ ai.- MinSeok vờ giận dỗi nói.

- Vợ luôn cơ đấy.- Cậu lại đùa lặp tức bị MinSeok lườm.- Chen Chen của anh ở trong phòng giành cho giúp việc ấy.

- Cảm ơn bé. Né ra cho anh vào.- Mark nói rồi bước vào, MinSeok bước theo sau.

- Có người yêu rồi, em trai mình ứ thèm quan tâm, đợ ba mẹ về đi tui cho anh chết.- cậu liếc xéo Mark chửi thầm.

Mark và MinSeok bước vào thấy các anh thì khó hiểu. Các anh thấy vậy liền lên tiếng.

- Nhà bọn tôi bị cháy nên sang đây ở nhờ, vì không đem theo tiền hay thẻ nên không mướn khách sạn được.- Jin nói

Nhận được cái gật đầu của Mark và MinSeok thì tiếp tục xem tivi. Bổng dưng thời sự thông báo có vụ tai nạn hay ho, cậu tò mò nên lại xem.

- Theo thông tin vừa nhận được, tại đường X, khu Y, vừa xãy ra một vụ tai nạn, sau 30 phút cảnh sát đã có mặt tại hiện trường và xác nhận có 2 xe tông vào nhau một xe taxi và một xe du lịch loại sang bao gồm trên xe có tổng cộng 17 người, được xác nhận là các chủ tịch và phu nhân của các công ty BB, YG, IB, CJ, bao gồm 14 người chết và 3 người bị thương, về phía xe taxi thì không thấy có người trong xe, nguyên nhân được cảnh xác báo là có lẽ do lạc tay lài vào khúc cua nên hai xe xãy ra va chạm. Tiếp theo là....

Cậu đứng chôn chân tại chổ. Chủ tịch và phu nhân của bốn công ty lớn chẳng phải là ba mẹ của bốn thằng bạn thân cậu sao, tại sao họ lại đi cùng nhau, tại sao lại xãy ra tai nạn. Mọi chuyện là thế nào?

Tại một nơi nào đó, một người con gái vừa xem tin tức về vụ tai nạn đó, khoé miệng cong lên một nụ cười xinh đẹp.

End chap 15



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện