Tạ Tranh nghiến răng, cáu gắt.
"Em không tin lời thề đó."
Mặc Kinh Vũ tỉnh bơ.
"Anh thề bằng tính mạng của em là anh và cô ta không có quan hệ gì cả."
Mặc Kinh Vũ nghĩ rằng tính mạng của hắn không có giá trị vậy chắc chắn tính mạng của Tạ Tranh có giá trị rồi.
Thề như vậy chắc cô sẽ không có ý kiến nữa.
Ai ngờ, sau khi thề xong hình như Tạ Tranh còn giận hơn, cô bỏ đi luôn mà không thèm quay đầu nhìn hắn.
Tạ Tranh ấm ức ghê lắm, ý của cô làm muốn hắn chứng minh chứ có phải bảo hắn thề thốt gì đâu.
Lại còn đem mạng sống của cô ra thề nữa, quá đánh hết sức.
Trong lúc dừng xe chờ đèn đỏ, Tạ Tranh hạ cửa kính xuống cho thoáng thì cô nghe được cuộc trò chuyện của hai người phụ nữ trung niên đang đi xe máy.
Một trong có con gái, con gái của bà ấy chờ đợi bạn trai mấy năm khi cậu ta đi xuất khẩu lao động ở nước ngoài, kết quả đến khi trở về lại tổ chức đám cưới với một cô gái ngoại quốc giàu có.
"Người xưa nói có sai vào đâu đâu, bọn trẻ này có mới quên cũ, có trăng quên đèn.
Chỉ tội cho người chung thủy."
"Khốn thật, con bé đã rất mong nó về, vậy mà nó lại là thằng phụ bạc."
Tạ Tranh nghe xong liền nghĩ ngay đến trường hợp của mình, lỡ như hắn thật sự thay lòng thì sao? Lỡ như hắn không thương cô nữa thì sao? Lỡ như hắn thật sự cưới người con gái đó...!Vậy còn cô thì sao? Cô chưa từng nghĩ đến việc sẽ kết hôn với người khác.
Không biết nghĩ thế nào, cô chạy ngay đến nhà của Kim Hạ ôm Kim Hạ mà tâm sự.
Trên bàn bày ra một đống đồ ăn vặt, Tạ Tranh áp mặt lên bàn, bộ dạng chán nản lắm.
Kim Hạ lấy ra hai lon bia, cái này là để cho Tạ Tranh chứ cô không biết uống.
"Cậu nói cô gái đó là ai nhỉ?"
Tạ Tranh lục lại trí nhớ.
"Cái gì Vy ý, cô ta bảo bản thân là người mẫu Anh Quốc.
"
Kim Hạ nghe xong hai mắt trợn tròn kinh ngạc.
Lập tức mở điện thoại gõ gõ cái gì đó rồi đưa cho Tạ Tranh xem.
"Có phải là người này không?"
Tạ Tranh ừ một tiếng làm Kim Hạ xém nữa rơi luôn điện thoại xuống đất.
Triệu Lan Vy, siêu mẫu tiếng tăm thế giới lại còn theo đuổi Mặc Kinh Vũ, đột nhiên Kim Hạ nhận thấy đường tình duyên của Tạ Tranh và hắn mong manh như sợi chỉ.
Tạ Tranh nhìn sắc mặt của Kim Hạ liền thở dài, xem ra cô gái ngoại quốc kia thật sự có sức ảnh hưởng lớn lắm.
Đúng lúc này, điện thoại của cô vang lên, Tạ Tranh nhìn thấy tên của Mặc Kinh Vũ thì tắt máy.
Tức thì điện thoại của Kim Hạ lại vang lên, cô lén nghe máy.
"Thầy ạ, cậu ấy đang ở nhà của em.
Vâng, thầy đến rồi