Đêm nay, còn dài lắm…Chiếc rèm cửa trắng bay bay.
Ánh trăng sáng chiếu rọi vào phòng, rơi lên hai cơ thể trần trụi đang quấn lấy nhau trên chiếc giường lớn trong phòng.Lục Ngạn Lâm vừa hôn vừa cắn cánh môi của Trịnh An An.
Chiếc lưỡi đinh lăng xông vào khoang miệng đầy mùi rượu của cô mà hút, mà liếm láp.“Ưm…” Bàn tay Trịnh An An vẫn không rời đi.
Cô chật vật kéo khóa, cởi chiếc quần tây đen của anh ra.
Hơi thở nóng rẫy thể hiện ham muốn của người đàn ông phả vào mặt cô càng khiến cho Trịnh An An trở nên gấp gáp hơn.Chiếc quần tây cuối cùng cũng được cởi ra, cũng là lúc Lục Ngạn Lâm rời khỏi đôi môi đã sưng đỏ của Trịnh An An.
Anh nhìn cô thè lưỡi cười khúc khích như vừa đạt được thành tựu gì vĩ đại lắm.“Đừng gấp.” Anh nói nhỏ vào tai cô, nhân cơ hội cắn lên vành tai nhỏ một cái.“Đau…” Trịnh An An lấy tay xoa lấy lỗ tai, đôi mắt mơ màng ra chiều hờn dỗi.Lục Ngạn Lâm mặc kệ vẻ phụng phịu của cô, anh cúi đầu đặt môi lên cần cổ trắng ngần.
Nụ hôn rơi xuống xương quai xanh tinh xảo, rồi rơi trên bầu ngực sữa phong tình cao ngất.Một bên ngực bị Lục Ngạn Lâm ngậm lấy, bên còn lại được bao phủ bởi bàn tay anh.
Bàn tay anh nóng rực, ôm hết bầu ngực cup C của cô.“A…” Một luồng điện chạy thẳng lên đỉnh đầu của Trịnh An An.
Một cảm giác vừa xa lạ, vừa khoan khoái ở trước ngực cô.
Một bên ngực bị anh liếm mút, chiếc lưỡi mềm mại vân vê đỉnh hoa đào đã sớm cương cứng.
Bên còn lại cũng bị bàn tay anh nhào nặn không còn ra hình thù gì nữa.
“Ngạn Lâm… A…”Lục Ngạn Lâm chơi đùa liếm mút lần lượt hai bên no đủ vẫn chưa cảm thấy thỏa mãn.
Nụ hôn anh rải đều hai bên ngực cô, nổi bật trên nền da trắng muốt.“Tiểu dâm đãng.” Cổ họng Lục Ngạn Lâm khô khốc.
Anh rời khỏi bầu ngực sữa của cô, nụ hôn lại trượt xuống vùng bụng phẳng lì.
Anh quỳ xuống, một tay giữ lấy hông cô, một tay tách cặp chân dài ra.
Cô ưỡn người, hay tay run rẩy chống về phía sau.
Đập vào mắt anh là chiếc quần lọt khe màu trắng.
Hai cánh hoa phấn nộm o ép sợi dây mỏng của chiếc quần, hút chặt vào.
“Em học cái trò này ở đâu vậy hả?”“Anh Ngạn Lâm không thích sao.
Trên phim AV đấy!” Giọng Trịnh An An rời rạc, ánh mắt đã sớm không còn tiêu cự.
Cô vô thức đáp lại câu hỏi của anh.
“Trong tiểu thuyết 18+ nữa cơ.
Em có kinh nghiệm 3 năm xem đấy!”“Hừ, Trịnh An An, em giỏi lắm.” Lục Ngạn Lâm đen mặt.
Cô nhóc này còn biết đến AV và truyện 18+ nữa cơ.
Đúng là không dạy dỗ thì không biết sợ mà.Lục Ngạn Lâm nâng đùi Trịnh An An lên cao, nơi tư mật lộ hoàn toàn trước mắt anh.
Chiếc quần lọt khe khiến vùng cấm địa của người thiếu nữ trở nên mị hoặc hơn.
Lục Ngạn Lâm đưa tay vén sợi dây đã sớm ướt đẫm trên chiếc quần kéo qua một bên.
Anh khẽ chạm vào nơi cao ngất bóng bẩy đã sớm sưng đỏ vì cọ sát với chiếc quần kia mà xoa nắn.
Ngón tay thon dài xoa dần xuống dưới, tách hai cánh môi hồng mà chạm đến viên trân châu nhỏ, khẽ ấn vào.“Ưm…” Cùng với tiếng kêu gợi tình của Trịnh An An, bàn tay của Lục Ngạn Lâm liền có cảm giác ấm nóng.Quả thật là diệu kỳ!Một dòng nước trong suốt chảy ra tay bàn anh.Lục Ngạn Lâm tiếp tục di ngón tay dài xuống hoa tâm, khẽ xoa nắn.
Cặp mông nhỏ đang đặt trên bàn đá lạnh khẽ động đậy, ngón tay Lục Ngạn Lâm ngay lập thức bị hút vào.Một tiếng nổ vang lên trong đầu Lục Ngạn Lâm.
Một tầng mị thịt ướt át, chật hẹp bao bọc lấy ngón tay anh.
Anh cũng không phải người đàn ông ngây thơ gì, anh cũng từng xem qua rất nhiều bộ phim AV, cũng từng tự giải tỏa dục vọng của mình.
Nhưng quả thật, đây là lần đầu tiên của anh, cùng với người con gái mà anh yêu say đắm bao năm qua.Dường như đàn ông rất có thiên phú trong chuyện này.
Lục Ngạn Lâm ngẩng mặt lên nhìn Trịnh An An, đôi mắt phượng chất chứa đầy dục vọng.
Ngón tay giữa của anh di chuyển mỗi lúc một nhanh trong âm hộ cô, ngón tay cái như có như không vân vê viên trân châu nhỏ kia cho đến khi sưng đỏ lên.“Ư… A… Ngạn Lâm…” Trịnh An An nhắm mắt, ngã người về sau.
Hai tay cô bấu chặt lấy bờ vai anh.Tiếng gọi của Trịnh An An như đốt cháy thêm ngọn lửa dục vọng trong lòng Lục Ngạn Lâm.
Anh cho tiếp một ngón tay nữa vào, tận hưởng sự kiều mị chặt chẽ của người con gái ở trước mặt.Người con gái mười tám tuổi chưa được phá thân làm sao chịu được cảm giác này.
Cơ thể cô bất chợt căng cứng.“An An… Thả lỏng…” Như nhìn thấu sự căng thẳng của người thiếu nữ.
Lục Ngạn Lâm bỏ tay ra.
Anh bế thốc cô lên, hai chân mở rộng kẹp chặt vào hông anh.Lục Ngạn Lâm bế Trịnh An An ra khỏi phòng.
Anh khẽ đặt cô lên chiếc giường mềm mại.Như cảm giác được chiếc giường quen thuộc, Trịnh An An nhắm mắt, định xoay người tìm tư thế thoải mái để ngủ.
Nhưng bắp đùi cô nhanh chóng bị người đàn ông bắt lấy.“Em đã đốt lửa thì em phải chịu trách nhiệm.” Giọng nói trầm khàn của người đàn ông rơi vào tai cô.“Ngạn Lâm…” Trịnh An An nghe được giọng nói quen thuộc.
Cô mở mắt nhìn anh.
“Ngủ với em.”“Ừ, xong việc rồi ngủ với em.”Lục Ngạn Lâm tách cặp đùi trắng như sứ của Trịnh An An ra, gục đầu vào giữa hai chân cô.
Mảnh vải cuối cùng trên người cô cũng bị anh cởi bỏ.Như có hàng ngàn con kiến bò trên người, Lục An An bỗng cảm thấy ngứa ngáy.
Chiếc lưỡi đinh lăng của anh nhẹ nhàng lướt qua đùi cô, ấn thẳng vào nơi tư mật.
Anh quét một vòng đến viên trâng châu hồng, khẽ gảy lên rồi nhìn cơ thể Trịnh An An như tan ra.
Dòng nước trắng đục chảy ra từ khe suối được anh đón nhận và hút vào.“A… Đừng…” Trịnh An An hai tay luồn vào trong tóc Lục Ngạn Lâm.
Tư thế này, xấu hổ quá rồi.
“Đừng… Dừng lại…”Lục Ngạn Lâm như phớt lờ Trịnh An An, chiếc lưỡi anh nhẹ nhàng liếm láp nơi tư mật của cô.
Âm hộ người thiếu nữ như nở hoa dưới đầu môi anh.
Từng dòng từng dòng nước tuôn ra xối xả, biểu hiện sự trầm luân trong dục vọng của người con gái.
Lục Ngạn Lâm âu yếm nhìn trọn vẹn nơi tư mật ướt át kiều diễm kia, anh khẽ đặt một nụ hôn lên đó.Một khoái cảm xa lạ ập đến với Trịnh An An.
Thế này…Không đợi Trịnh An An tỉnh táo lại để suy nghĩ thêm, Lục Ngạn Lâm ngồi thẳng dậy.
Anh cởi chiếc quần lót trên người, giải phóng cự vật đã sớm cương cứng ra.
Nơi tự hào của người đàn ông thô to, hiện lên những đường gân xanh, rơi vào trong tầm mắt của Trịnh An An.“A… Thế này… To quá… Không vào được đâu…” Trịnh An An lần đầu nhìn thấy vật thật liền cảm thấy quá đáng sợ rồi.
Cái đó, làm sao đi vào cơ thể cô được.“Anh bảo được là được.” Lục Ngạn Lâm vuốt tóc Trịnh An An, khẽ đau lòng.
Đây là lần đầu tiên của cô, sẽ không tránh khỏi sự đau đớn.
“Tin anh, An An ngoan… Thả lỏng… Rồi sẽ ổn thôi…”Tiếng nói êm dịu của Lục Ngạn Lâm như liều thuốc thần, cơ thể của Trịnh An An vô thức thả lỏng ra.
Cặp chân dài trắng muốt chủ động vòng qua hông anh, nâng nơi tư mật lên