Bách Hứa Phong vẫn điềm tĩnh không hề tỏ vẻ tức giận với thái độ nói chuyện vừa rồi của Lục Nhuệ vì any biết rõ tính cách của cô
" Anh chỉ nói vậy, mong hai em đừng đến nơi đó nhiều.
Hộp đêm chứa những thành phần loại người không tốt "
" Em biết rồi "
Tang Truân nhìn Bách Hứa Phong rồi nói, Bách Hứa Phong vô cùng muốn nói chuyện riêng với Tang Truân muốn xin lỗi vì đã nhận nhầm người phụ nữ khác là mẹ của cô
" Tang Truân, em nói chuyện riêng với anh một lúc được chứ?"
Tang Truân không nói gì đứng lên tỏ ý muốn nói gì thì nhanh lên.
Anh liền đứng dậy đi theo Tang Truân, anh dắt cô ra một góc sau trường
" Ngày học hôm đó đã lỡ nhận nhầm người phụ nữ kia là mẹ em, xin lỗi nhé "
" Không sao, một chuyện bé tí mà anh cảm thấy có lỗi với em đến như vậy?"
Bách Hứa Phong gãi gãi đầu, anh cảm thấy không đúng nên muốn xin lỗi và nhờ vào việc đó để nói chuyện với cô nhiều hơn
" Anh hỏi một vài điều, em có muốn trả lời không?"
Tang Truân dựa người vào bức tường phía sau ngồi xuống , thấy cô ngồi xuống Bách Hứa Phong cũng ngồi xuống theo
" Anh hỏi gì thì nhanh lên đi "
" Em sau này muốn đỗ vào trường đại học nào?".
Tang Truân thấy câu hỏi của Bách Hứa Phong hết sức nhàm chán, như vậy mà anh cũng muốn cô ra đây ngồi nói chuyện.
Dù gì câu hỏi này cũng không có gì đáng phải giấu nên Tang Truân cũng thãn nhiên trả lời lại anh vì từ trước đến giờ rất ít ai quan tâm hỏi hang Tang Truân như thế
" Đại học Hà Thành "
" Xa như thế, thân một mình không sao chứ ?"
Bách Hứa Phong vô cùng bất ngờ vì Tang Truân lại báo danh xa như thế và Hà Thành cũng chính là nơi mà anh sinh ra
Tang Truân cũng cảm thấy người thầy giáo này cũng chỉ là muốn quan tâm học trò của mình nên không chút nghi ngờ nào, Tang Truân vẻ bề ngoài vô cùng khó tin tưởng ai đó vậy mà tâm hồn lại vô cùng ngây thơ.
Cô không nhìn ra được Bách Hứa Phong đây là muốn có được thông tin của cô cũng chính là vì mục đích nắm lấy được cô sau này
" Anh lo lắng làm gì, có Lục Nhuệ ngay bên cạnh mà.
Còn nếu không có cậu ấy thì vốn dĩ cuộc sống của em cũng luôn một mình mà "
Tang Truân vẻ mặt hiện tại không còn vui vẻ như ban đầu nữa, gương mặt trầm ngâm ra vẻ suy tư sầu não lắm
" Nếu muốn, mỗi khi buồn có thể hẹn anh ra ngoài chơi "
Nghe Bách Hứa Phong nói như vậy thì Tang Truân vô cùng bất ngờ, anh mà lại muốn mỗi khi cô buồn có thể hẹn anh ra ngoài chơi sao? Đây có phải là người thầy nghiêm khắc ngày đầu tiên đã cho cô điểm 0 đây sao
" Anh muốn cùng em