Sau một hồi Bách Hứa Phong thuyết phục thì Tang Truân cũng chẳng thể nào mà tự chối được nên miễn cưỡng đồng ý, trong lòng vô cùng sợ sẽ làm phiền đến anh.
Khi ăn xong, Bách Hứa Phong đưa cô về nhà.
Tang Truân nằm trên giường trằn trọc suy nghĩ về chuyện ngày hôm nay, ngày hôm nay chuyện vui buồn đều lẫn lộn vào nhau hết cả
Tang Truân nhớ đến hành động nắm tay của Bách Hứa Phong lúc tối, rồi lại nhớ đến cô gái mà anh chờ đợi.
Liệu thật sự có phải là cô hay không?
Nằm suy nghĩ linh tinh như vậy rồi Tang Truân chìm vào giấc ngủ lúc nào không hề hay biết, đến sáng thức dậy lại như ngày bình thường đi học nhưng buổi trưa phải đến nhà Bách Hứa Phong ăn cơm.
Cô có ý định giả vờ quên nhưng đột nhiên điện thoại lại có tin nhắn của anh đến
- Buổi trưa nhất định phải sang ăn cơm
Giờ thì không còn cách để không đến được nữa, Tang Truân học xong thì bắt một chiếc taxi đi đến nhà Bách Hứa Phong.
Anh ra mở cửa và dẫn cô vào bên trong, đồ ăn đã được đem ra gần như đầy đủ còn có Diệp Tố Kỳ ngồi cầm chén
" Chào anh "
" Tang Truân đến rồi à, nhanh đến ngồi ăn đi.
Thằng nhóc thối này không cho anh ăn nếu em chưa đến"
Tang Truân không hiểu sao lại bậc cười, cô ngồi xuống bàn ăn.
Bách Hứa Phong cũng ngồi xuống, ba người bắt đầu ăn cơm, những món ăn hôm nay anh nấu đều là những món ăn mà Tang Truân thích ăn nên cô ăn cũng có chút nhiều
Đến khi ăn xong, Tang Truân phụ giúp Bách Hứa Phong dọn dẹp rồi mới định tạm biệt mọi người để đến chỗ làm nhưng đã bị Bách Hứa Phong kéo lại.
" Anh đưa em đi, hôm nay Trương Túc cũng được xuất viện.
Anh đến giúp đỡ "
" Vậy cũng được, làm phiền anh rồi "
Vậy rồi Bách Hứa Phong lấy xe đưa Tang Truân đến bệnh viện.
Mọi thứ vẫn diễn ra bình thường không có gì đặc biệt, chiều lúc tan làm cô lại bắt taxi đến trường tiểu học đón Tang Ân
Về đến phòng trọ, hai chị em cùng nhau ăn cơm.
Tang Truân bắt đầu hỏi thăm về chuyện thi cử của cậu bé vì cũng là thi cuối kỳ chuẩn bị bước vào kỳ nghỉ
" Sao nào, kiểm tra tốt chứ?"
Tang Ân vui vẻ gật đầu
" Rất tốt, chị à.
Kỳ nghỉ này em muốn về Mạc Thành thăm bố Tang và dì An, cả chị Viễn Viễn nữa "
Tang Truân suy nghĩ một lúc rồi mới cầm điện thoại lên ra ngoài gọi cho bố của mình.
" Alo ạ "
" Sao thế? Ở đó có chuyện gì sao? Con và Ân Ân không tốt chỗ nào à?!"
Tang