Đỗ Đức Minh lấy chìa khóa mở còng tay cho Tô Bảo Vy, anh muốn đổi thế chứ chơi một kiểu truyền thống thì chán lắm, ai ngờ vừa mở còng tay xong thì Tô Bảo Vy liền đẩy anh ngã xuống giường rồi đứng dậy bỏ chạy ra ngoài muốn trốn khỏi tay anh.
Tô Bảo Vy chạy ra khỏi căn phòng tình dục kia thì tưởng rằng bản thân có thể thoát khỏi tay của tên thầy giáo háo sắc khốn nạn kia nhưng mà cô lại quên mất cửa nhà của Đỗ Đức Minh bị khóa rồi nên không thể chạy ra khỏi đó được.
Thêm một vấn đề nan giải nữa đó là trên người của Tô Bảo Vy không có một mảnh vải che thân dù lúc này cửa nhà có mở thì cô cũng không dám trần truồng chạy khắp nơi bên ngoài được.
Tô Bảo Vy đang thất vọng vì cửa nhà bị khóa không mở được thì nghe giọng của Đỗ Đức Minh vang lên phía sau mình "Sao không chạy nữa đi?"
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Bảo Vy khẽ lắc đầu run sợ cô biết mình không thể thoát khỏi tay của Đỗ Đức Minh nên lên tiếng năn nỉ "Em sai rồi...em xin thầy tha cho em...em xin thầy mà...sau này em sẽ ngoan ngoãn nghe theo lời của thầy."
Đỗ Đức Minh híp mắt lên tiếng "Em nhận thức được như vậy là rất tốt nhưng đó là chuyện của sau này còn bây giờ tôi phải phạt em trước cái đã."
Đỗ Đức Minh sải bước đến bắt lấy cổ tay của Tô Bảo Vy kéo cô qua ghế sofa rồi đẩy cô ngồi xuống, cô còn chưa kịp định thần thì anh đã đẩy chân thành chữ M rồi chen vào người giữa.
Tô Bảo Vy biết là Đỗ Đức Minh muốn tiếp tục xâm phạm thân thể của mình nên giãy giụa kịch liệt "Thầy buông em ra...buông em ra...em không muốn...em xin thầy mà."
Tô Bảo Vy dù sao cũng là một cô gái mới lớn yếu ớt làm sao mà làm lại một người đàn ông đã đủ tuổi trưởng thành nên chỉ trong giây lát đã bị Đỗ Đức Minh khống chế, anh nắm chặt hai cổ tay cô trên thành ghế sofa không cho phép cô tiếp tục làm loạn nữa.
Bên dưới Đỗ Đức Minh dùng một tay cầm khúc thịt màu đỏ tía đã cương lên bóng lửng đặt nó vào ngay giữa khe lồn của Tô Bảo Vy, con cặc của anh cứ trườn lên trườn xuống trước cửa lồn của cô vô cùng nóng bỏng, anh đẩy thắt lưng đâm vật to lớn giữa hai chân mình vào người cô.
"Aaaa...đừng mà..." Tô Bảo Vy gần như là hét lên khảm cổ.
Lồn của Tô Bảo Vy một lần nữa bị xâm nhập, vách tường bị cọ sát, cô thở khẽ cảm thụ vật to lớn của anh, cảm thụ anh ở bên trong cô không ngừng khuấy đảo, không ngừng tiến vào rút ra.
"Phải trừng phạt em thích đáng để sau này em không dám cãi lời của thầy nữa đó Bảo Vy à, em hãy ngoan ngoãn mà hứng chịu sự trừng