Đỗ Đức Minh mỉm cười độc ác lên tiếng "Phải bắn tinh vào lồn em thì em mới mang thai con của thầy được chứ...em phải là của thầy...em phải mang thai con của thầy Bảo Vy à...em phải mang thai con của thầy Bảo Vy à."
"Không...không tôi không muốn."
Tô Bảo Vy hét lên rồi giật mình tỉnh khỏi giấc mộng đáng sợ kia, cả người ướt đẫm mồ hôi, cô nhìn quanh cô đang ở trong phòng mình không có Đỗ Đức Minh ở đây, một giọt nước mắt rơi xuống trên má của Tô Bảo Vy cô thật sự đau khổ vì chuyện bị thầy giáo cưỡng bức tàn bạo đã xảy ra.
Sáng sớm hôm sau, lúc Tô Bảo Vy bước chân xuống giường cô cảm thấy hạ thể của mình đau nhức vô cùng, cái eo của cô như muốn gãy ra ê ẩm không chịu nổi vì tối qua Đỗ Đức Minh đã liên tục cưỡng ép cô làm tình cùng hắn trong suốt mấy tiếng đồng hồ.
Tô Bảo Vy cảm thấy căm hận Đỗ Đức Minh tột cùng nhưng cô lại không thể nói chuyện bị hắn ta cưỡng bức cho bất kỳ ai nghe được hết nên đành cắn răng chịu đựng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lúc thay quần áo Tô Bảo Vy nhìn thấy vết hôn ở bầu ngực của mình đỏ tím thì càng căm hận Đỗ Đức Minh hơn đối với cô dấu vết đó vô cùng nhơ nhuốc nhưng mà cô không thể nào xóa nó đi được hết.
Cũng may là cuối tuần nên Tô Bảo Vy không cần đến lớp cô có thể ở nhà nghỉ ngơi, hiện tại cô đi chỗ đó vẫn còn đau tốt nhất không nên đi lại quá nhiều.
Hai ngày nghỉ cuối tuần không phải gặp mắt cái tên thầy giáo khốn nạn kia khiến tâm trạng của Tô Bảo Vy ổn định lại dần.
Sáng sớm thứ hai, Tô Bảo Vy lê tấm thân mỏi mệt đến lớp với tâm trạng không hề thoái mái, Tuyết Nhung nhìn thấy sắc mặt của đứa bạn thân không tốt liền lên tiếng hỏi "Ê sao mới sáng sớm mà nhìn mặt mày quạu vậy Bảo Vy? Ai chọc ghẹo mày hả?"
Tô Bảo Vy yểu xìu lên tiếng đáp "Không có, tại tao cảm thấy hơi mệt trong người thôi chứ không có ai ghẹo chọc tao hết."
Vừa lúc đó Gia Bảo bước đến chỗ của Tô Bảo Vy và Tuyết Nhung đang ngồi rồi lên tiếng "Bảo Vy à cậu cảm thấy không khỏe hả có cần xuống phòng y tế nằm nghỉ không hả để mình đưa cậu xuống phòng y tế nha."
Tô Bảo Vy vừa nhìn thấy Gia Bảo đột nhiên nhớ cảnh Đỗ Đức Minh dập mạnh con cặc to khủng quá khổ của anh ta vào cơ thể mình thì nhất thời cảm thấy nhục nhã không còn thể diện mà nhìn Gia Bảo nữa.
Tô Bảo Vy quay mặt né tránh Gia Bảo "Không cần đâu, mình vẫn ổn mà cảm ơn lớp trưởng nhiều nha."
"Chúng ta là bạn mà cậu không cần khách sáo với mình đâu Bảo Vy à."
Tô Bảo Vy gật đầu "Uhm cảm ơn cậu nha."
Gia Bảo như nhớ ra chuyện gì đó liền lên tiếng hỏi "À đúng rồi tối