Thầy Giáo Làm Ơn Buông Tha Em

Chương 22


trước sau


Tô Bảo Vy nhất thời cảm thấy khó chịu không biết nên làm thế nào mới ổn, cô vừa muốn né tránh lại vừa muốn ưỡn ngực lên một tí để đầu ti của mình vào lưỡi của Đỗ Đức Minh cho anh săn sóc nó.

"Đừng mà thầy ơi."

Sau một hồi đôi co thì Đỗ Đức Minh không chịu được nữa nên dùng đầu lưỡi liếm lên một bên núm vú hồng phấn non mềm của Tô Bảo Vy, mà lúc này cô cũng không tự chủ được bản thân mà ưỡn ngực lên để trọn bầu vú của mình vào miệng của anh.

Tô Bảo Vy bắt đầu rên rỉ "A...a...a...đừng mà thầy...aaaahhh."

Đỗ Đức Minh lại lên tiếng trêu ghẹo Tô Bảo Vy "Nhìn xem cơ thể em thành thật hơn em đó Bảo Vy à, bầu vú này của em đang ưỡn lên để thầy bú liếm dễ dàng này, em cứ tận hưởng đi thầy sẽ làm em sướng mà."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Tô Bảo Vy lắc đầu cố vùng vẫy "Đừng mà...thầy ơi...em xin thầy mà hu hu..."

Đỗ Đức Minh mặc kệ lời cầu xin của Tô Bảo Vy mà ngậm lấy cả bầu vú vào miệng mình mà bú chùn chụt, tay thì đưa lên vân vê đầu vú còn lại, lúc thì xoe nhẹ lúc thì nhéo mạnh làm cho cô không biết đường mà né tránh.

"Ưm...thầy ơi...dừng lại...đi mà...á...á...á...em không chịu nỗi nữa rồi thầy ơi...hu hu...chết em mất...cầu xin thầy đừng bú nữa mà aaaa...ưm...uưmmmm."

Sau một lúc bú mút bên vú của Tô Bảo Vy đã rồi thì Đỗ Đức Minh buông tha cho bên vú bị bú mút đến đỏ hồng lên, anh dời môi mình qua cái vú còn lại, đầu lưỡi của anh liếm nhẹ vào đầu ti của cô làm cho hai chân cô mềm nhũn ra.

Bản thân Tô Bảo Vy cũng cảm nhận được những kích thích từ Đỗ Đức Minh khiến cho cô cảm thấy hưng phấn kỳ lạ, giữ hai chân đã chảy ra nước nhờn một cách vô thức rồi.

"Chụt...chụt...vú em ngon quá Bảo Vy ơi."

Đỗ Đức Minh nhổ một ít nước bọt lên đầu núm vú bên kia của Tô Bảo Vy rồi dùng tay vẽ vòng tay quanh đầu ti khiến cô rợn cả người, anh dùng đầu ngón tay vẽ vòng tròn quanh đầu ti chà sát nước bọt mình nên đầu núm vú của cô, vú còn lại thì anh bú liếm không ngừng.

Tô Bảo Vy nhăn mày lên tiếng cầu xin "Đủ rồi...xin thầy tha...cho em...á...á...á...em không chịu được nữa rồi...aaaa...dừng lại đi mà thầy ơi...aaa...đừng có bú nữa mà...aahahhh...xem xin thầy mà...hu hu hu....chết em mất."


Đỗ Đức Minh dừng lại nhìn biểu cảm trên mặt của Tô Bảo Vy rồi lại cúi đầu mút mạnh một bên vú của cô một cái như muốn rút hết sinh lực trong cơ thể cô ra ngoài, khiến cô ngây ngất không kêu thành lời.

Đỗ Đức Minh dùng hai hàm răng của mình khẽ cắn nhẹ rồi day đầu vú của Tô Bảo Vy làm cho cô không chịu nổi hét lên "A...a...a...dừng lại...ưm...ưm...aaaahhhh."

"Sướng không hả Bảo Vy?"

Tô Bảo Vy sợ hãi lên tiếng cầu xin "Em

xin thầy buông tha cho em đi mà."

Đỗ Đức Minh nhếch môi mỏng khẽ mỉm cười đầy tà dâm "Bảo Vy à, thầy đâu có đánh đập hành hạ làm em đâu mà em xin buông tha, thầy chỉ đang làm em sướng thôi mà, hãy tận hưởng khoái cảm mà thầy mang đến cho em đi."

Đỗ Đức Minh nói rồi lại vùi mặt vào bú mút hai bầu vú to tròn căng mộng của Tô Bảo Vy,

miệng anh thì say sưa bú mút vú của Tô Bảo Vy, một tay anh xoa nắn vú cô, một tay kia anh luồng xuống dưới háng cô mà mân mê bóp cái lồn ao ước được chịch mấy này hôm nay.

Tô Bảo Vy khép chặt hai chân lại lắc đầu kêu lên "Đừng mà thầy ơi...em xin thầy đó...Ưm mm umm.. ư... a...a...anh...đừng mà".

Đỗ Đức Minh dùng một chân kẹp lấy chân của Tô Bảo Vy lại bắt cô dang rộng hai chân ra, bàn tay anh ma quái của anh chà sát vào hột le của cô qua lớp quần lót ren gợi cảm, Tô Bảo Vy rên lên khi Đỗ Đức Minh bóp lồn mình, trong lồn cô nước dâm thuỷ tứa ra không ngừng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

"Ư ư... thầy ơi dừng lại đi mà...aaa.a..em cầu xin thầy mà."

Đỗ Đức Minh nhìn vẻ mặt vừa sợ hãi vừa xen lẫn khoái cảm khiến nó đỏ hồng lên của Tô Bảo Vy thì càng cảm thấy vô cùng kích thích, anh khàn giọng thì thầm vào tai cô "Bảo Vy à, em rên khẽ thôi em la to quá sẽ có người biết chuyện chúng ta đang làm đấy."

Tô Bảo Vy nghe vậy thì liền tay bịt miệng mình lại cô quả thật không muốn bất kỳ ai biết cô bị Đỗ Đức Minh cưỡng bức như thế này hết.

Đỗ Đức Minh không đùa giỡn với cặp vú tròn lẳng mịn màng của Tô Bảo Vy nữa mà dời người xuống dưới hai chân cô, anh tách đôi chân trắng trẻo không tỳ vết của cô ra rồi chen người vào giữa.

Tô Bảo Vy biết hành động của Đỗ Đức Minh thì biết anh muốn làm gì nên lắc đầu lên tiếng van xin "Thầy ơi...em xin thầy dừng lại đi...chúng ta về nhà thầy làm được không...em không muốn người khác phát hiện ra đâu."

Đỗ Đức Minh nhướng mày "Đương nhiên lúc em đến nhà thầy thì chúng ta phải làm tình cùng nhau rồi nhưng mà bây giờ cặc thầy nứng quá không đợi được đến lúc về nhà thầy đâu, chúng ta đụ nhau ở đây luôn mới kích thích chứ Bảo Vy."

"Em không muốn đâu thầy ơi."



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện