Uy Chấn Tử ôm ngực, kinh hãi đứng gần chỗ tôi, đôi mắt nhìn chăm chăm về phía ông cụ Hồ.
Ông cụ Hồ thì vô cùng tức giận, tóc tự động bay dù không có gió.
Tôi bỗng cảm thấy hoang mang.
Hai tiên giao đấu chưa tới mười mấy giây mà sao trông cả hai bên đều kinh hãi và tức giận như vậy chứ.
Lẽ nào tiên gia ra tay đều đánh nhanh thắng nhanh như vậy sao?
Tôi còn đang nghi ngờ thì bỗng phát hiện ra điều bất thường.
Luồng sát khí màu đen kia bỗng tập trung và chảy như dòng nước vào cơ thể của cổ thi kia qua mũi, miệng và mắt.
Tôi kinh hãi.
Cổ thi kia hóa ra là một vật thể sống thật sao?
Cả một vùng sát khí dày đặc đã bị cổ thi kia hút sạch sẽ chỉ trong một thời gian ngắn.
Lúc này, không chỉ có Miêu quỷ cảm thấy kinh ngạc mà đến cả ông cụ Hồ cũng vô cùng hoảng hốt.
Sau khi sát khí rút đi, tôi bỗng cảm thấy tê dại chân tay.
Tôi đưa ngón tay lên nhìn, lúc này tôi mới phát hiện ra, mười đầu ngón tay của tôi đã trở nên đen xì, màu đen lan ra tới gần nửa bàn tay.
Nhìn Uy Tinh đứng ngây người bên cạnh, tình