“Chờ đã, ý của sư thúc là có ba người nhìn thấy cao ốc Phương Viên ư? Nhưng chẳng phải cao ốc Phương Viên đã sụp rồi sao?”
“Kỳ lạ ở chỗ đấy.
Cao ốc Phương Viên đã không còn, vậy tại sao chỉ trong một ngày mà lại có nhiều người nhìn thấy nó như vậy chứ?”
Thấy tôi đã có phản ứng, sư thúc mới nghiêm mặt nhìn tôi một lần nữa và nhỏ giọng nói.
“Hiện giờ nhà họ Uy và thế lực đằng sau họ hành sự càng lúc càng bí hiểm.
Tôi thấy hơi lo…”
Nói đoạn, gương mặt của sư thúc lộ rõ vẻ lo âu.
“Trương Ly, chẳng phải cậu vẫn luôn tò mò năm xưa nhà họ Uy làm đại trận Thống Trị Thiên Hạ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì hay sao?”
Nói một hồi, sư thúc bỗng chuyển đề tài sang đại trận Thống Trị Thiên Hạ của nhà họ Uy.
“Tôi có nhờ người ta nghe ngóng, cũng đã gieo quẻ vài lần.
Thật ra năm xưa đại trận Thống Trị Thiên Hạ của nhà Uy đã được hình thành rồi đấy”.
Câu nói này của sư thúc đã khiến tôi kinh ngạc thêm lần nữa.
“Được hình thành rồi ư? Nhưng nếu vậy thì tại sao lại xảy ra những chuyện sau đó chứ?”
Chẳng lẽ nhà họ Uy có lòng tham không đáy, còn muốn làm chuyện gì nghịch ý trời hơn sao?
Sư thúc lắc đầu và nói tiếp.
“Hình thành trận, nhưng thực ra vẫn chưa thành công hoàn