Tôi đã suy nghĩ suốt đêm.
Đến khi tiếng gà gáy đầu tiên của ngày hôm sau vang lên, tôi mới mở bừng mắt.
Tuy rằng không ngủ cả đêm, nhưng bây giờ tôi không hề buồn ngủ chút nào.
Ngược lại, tôi còn thấy đầu óc mình chưa bao giờ minh mẫn như lúc này.
Tôi chớp mắt mấy cái, bỗng kinh ngạc nhận ra mắt Âm Dương của mình đã trở lại rồi?!
Mắt âm dương của tôi đột ngột biến mất rồi cũng đột ngột xuất hiện trở lại.
Nếu như là trước đây thì chắc chắn tôi sẽ vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Nhưng sau khi trải qua chuyện đêm qua, lòng tôi lúc này chẳng hề gợn sóng.
Sau khi mắt âm dương được phục hồi, thứ đầu tiên mà tôi nhìn thấy là linh khí trên người Tam Thanh.
Linh khí này rất đặc biệt.
Linh khí thông thường tôi hay thấy thường là màu vàng kim hoặc xanh nhạt.
Từ linh khí có thể nhìn ra người thi triển thuật pháp đang tu Đạo gì, cũng có thể biết được tu vi của người đó ra sao.
Nếu mà phân tích kỹ càng ra thì việc này rất vi diệu.
Mặc dù Phật pháp rất chuộng màu vàng, nhưng thực sự những người tu luyện Phật pháp có tu vi thâm hậu thì linh khí trên người tỏa ra lại có màu rất nhạt chứ không phải màu vàng chói lóa.
Tương tự người tu hành Đạo pháp cũng như vậy.
Màu của linh khí càng nhạt thì có nghĩa linh khí càng thuần khiết, bởi vậy nên thông thường tôi chỉ cần nhìn màu của linh khí là biết được tu vi của đối phương nông hay sâu.
Còn linh khí trên người