Điều đó khiến tôi không hiểu nổi.
Theo lý mà nói thì Trương gia thôn chỉ còn lại phụ nữ, tại sao giờ lại xuất hiện tình trạng này?
Tôi vừa nhắc tới ngôi trường, ông cụ Tôn lập tức ngắt lời tôi.
"Được rồi, được rồi, chuyện đó tôi sớm đã biết rồi.
Chỉ có thể nói là do dã tâm của nhà họ Uy quá lớn, tất cả đều là do bọn họ tự chuốc lấy".
Tôi nhìn ông cụ Tôn vội vã hỏi: "Vậy việc xảy ra trong thôn cũng liên quan đến nhà họ Uy phải không?"
Thấy vẻ mặt nghiêm trọng của tôi, ông cụ Tôn vỗ đầu tôi một cái rồi nói một câu khiến tôi cạn lời.
"Nếu thực sự là như vậy thì tôi phải mất công cùng cậu tới đây tìm chân tướng sao? Chuyện không đơn giản như cậu nghĩ đâu!"
Thấy dáng vẻ thần bí của ông cụ Tôn, tôi im lặng không nói thêm nữa.
Ông cụ Tôn tiếp tục nói với tôi:
"Bọn họ đã đi xa rồi, trước hết chúng ta đi xem xét cỗ quan tài máu kia đã.
Nếu mẹ cậu đã đột nhiên xuất hiện lại ở đây thì tội gì không tới gặp bà ấy một lần?"
Tôi gật đầu mà lòng nặng trĩu.
Tôi bước theo sau ông cụ Tôn, khi kịp định thần lại thì cỗ quan tài đã ở ngay trước mặt tôi.
Tôi đi sau và phát hiện ra trên cỗ quan tài máu có những vệt máu chó đen nhìn rất mảnh, đến nỗi phải tới gần thì tôi mới thấy được nó.
Tôi lập tức cảm thấy có gì đó không đúng.
Máu chó đen là vật thuần dương, lấy dương khắc âm.
Từ trước đến nay,