Chuyển ngữ: CacmonsSau khi nàng ta vào, bèn hành lễ với Thái hậu và đại trưởng công chúa Thục Nghi, Khúc Liễm và Kỉ Lẫm cũng đứng dậy chào nàng ấy.
Khúc Liễm hành lễ xong, thì thấy vị công chúa Tương Di này bỗng quay sang, nhìn nàng từ trên xuống dưới, hỏi Thái hậu:
- Hoàng tổ mẫu, vị muội muội này xinh quá, không biết là tiểu thư nhà ai ạ?
Thái hậu gọi nàng ta đến ngồi cạnh, cười nói với nàng ta:
- Đây là vị hôn thê của Huyên Hòa, là cháu gái của Đô Sát viện tả đô Ngự sử Khúc đại nhân.
Sau khi công chúa Tương Di nghe xong, ra vẻ giật mình, cười nói:
- Hóa ra là vị hôn thê của tên tiểu tử Kỉ Huyên Hòa kia, chẳng trách dung mạo xinh đẹp dường này, vốn bề ngoài của chính Kỉ Huyên Hòa đã xuất chúng, đương nhiên là muốn cưới một thê tử xinh đẹp rồi.
Sau đó cười tươi nói với đại trưởng công chúa Thục Nghi:
- Vẫn là cô tổ mẫu thật có phúc, sau này có cháu dâu xinh đẹp như vậy làm bạn bên người.
Đại trưởng công chúa Thục Nghi cười ha hả mà nói:
- Cái con bé miệng ngọt như đường này, trách sao phụ hoàng cháu bị dỗ đến mức dọn cả nội khố của mình cho cháu.
- cô tổ mẫu lại nói oan cho Tương Di rồi, là phụ hoàng tự thưởng cho cháu mà, có quan hệ gì đến cháu đâu.
nói xong, nàng ta đảo mắt, nói với Khúc Liễm:
- Chúng ta ngồi đây chẳng có gì thú vị hết, hay là đến Ngự hoa viên dạo một chút đi, cũng để hoàng tổ mẫu và cô tổ mẫu trò chuyện cho thỏa, đám trẻ con chúng ta đừng ở lại làm kì đà cản mũi nữa. Hoàng tổ mẫu, người thấy có được không?
Thái hậu cười thành tiếng:
- Nhưng không cho phép cháu đi ghẹo người, chăm sóc Khúc muội muội của cháu cho thật tốt đấy.
- Tổ mẫu yên tâm, còn có Kỉ Huyên Hòa giám sát mà.
Dĩ nhiên là Kỉ Lẫm cũng đứng dậy, nói với Thái hậu:
- Thái hậu nương nương, vãn bối xin phép không làm phiền người nữa, hôm nay tiến cung, cũng nên sang thỉnh an Hoàng thượng rồi.
Thái hậu gật đầu.
Theo bản năng Khúc Liễm nhìn đại trưởng công chúa Thục Nghi, thấy bà gật đầu, bèn nối gót công chúa Tương Di ra khỏi Từ Trữ cung.
Ra ngoài rồi, ba người đi trong vòng vây của cung nhân đến Ngự hoa viên, công chúa Tương Di đi đằng trước bỗng quay đầu nói với Kỉ Lẫm:
- Lúc trước nghe nói ngươi đính hôn, không ngờ là thật, nghe nói là định ra từ bé hả?
Kỉ Lẫm đáp:
- Đúng là do gia phụ định ra.
Công chúa Tương Di thản nhiên cười nói:
- Dung mạo của Khúc muội muội thật sự rất xứng với ngươi, xem ra ngươi cũng rất thích, ánh mắt của Trấn quốc công tốt thật, sau này ngươi đừng có mà bắt nạt Khúc muội muội mới phải đấy.
Kỉ Lẫm cười đến là ôn hòa, ấm áp đáp:
- Công chúa nói gì vậy, ta đã quen Liễm muội muội từ nhỏ, đương nhiên là rất bảo vệ nàng ấy rồi.
Công chúa Tương Di vừa nghe, lập tức tò mò, hỏi dồn:
- Ôi chao, hóa ra trước đây các ngươi cũng quen nhau à, sao mà biết nhau vậy?
Rồi nàng ta lại quay sang kéo Khúc Liễm, cười hỏi:
- Muội còn nhớ rõ không?
Khúc Liễm bị nàng ấy hỏi đến cứng họng không thể trả lời, nàng không ngờ tính cách thật sự của công chúa Tương Di là thế này, trông nghiêm cẩn tôn quý, nhưng cũng là người thẳng thắn, không hề cố ý làm kiêu. Hơn nữa hình như có quen biết Kỉ Lẫm, mà tình cảm cũng không tệ, bằng không sẽ không hỏi chuyện này. Lúc trước nàng còn
tưởng công chúa Tương Di là đích nữ trong cung, tất nhiên tôn quý vô cùng, lại lớn lên trong thâm cung, biết đâu có ý với Kỉ Lẫm...
Tha thứ cho nàng suy nghĩ quá nhiều, tưởng tượng không ít, nghĩ diện mạo Kỉ Lẫm như thế, e là ngay cả công chúa trong cung cũng thích, không biết hôm nay mình tiến cung, có thể gặp ai gây khó dễ cho mình không, ai mà ngờ được, trong tình cảnh này, lại bị người ta nhiều lần truy hỏi chuyện với Kỉ Lẫm đâu.
Vấn đề là, thật sự là từ trước đến giờ nàng không có ấn tượng gì với Kỉ Lẫm cả, không lẽ trong đó có bí mật gì chăng?
Rốt cuộc nàng nên nói sao đây?
Vậy nên, nàng không nhịn được mà quay lại nhìn Kỉ Lẫm dò xét.
Kỉ Lẫm thấy nàng như vậy, trong mắt có chút buồn bã, chẳng qua không hiện lên mặt, ôn hòa nói:
- Công chúa đừng hỏi muội ấy, năm xưa Liễm muội muội mới bốn tuổi thôi, tuổi còn nhỏ mà, nên đương nhiên là không nhớ ra rồi.
Sau đó bịa chuyện mình theo phụ thân đi xuống Giang Nam, đi ngang phủ Tuyên Đồng vào ở nhà Tri phủ kể qua một lần, chỉ nói là gặp mặt khi ấy.
Công chúa Tương Di nghe xong thì chép miệng, ghét bỏ nói:
- Ngươi nói thật đơn giản, chẳng có gì vui, ta còn tưởng các ngươi đã sớm biết nhau, mấy năm nay cũng có liên lạc, nào ngờ chỉ vậy.
- Khiến người thất vọng rồi.
Kỉ Lẫm nhẹ giọng nói.
Công chúa Tương Di trừng mắt liếc hắn một cái, rồi nói với Khúc Liễm:
- Khúc muội muội, đi thôi, chúng ta đi Ngự hoa viên chơi, đừng để ý đến hắn nữa. Ngươi tự đi đâu thìđi, đừng có làm phiền bọn ta.
Kỉ Lẫm thấy Khúc Liễm cứ ngoái lại mãi, dường như không quen với cái kiểu của công chúa Tương Di, bèn cười trấn an với nàng, rồi đi thẳng về tiền điện.