Nhã Phượng Ly nghe Lý Nhược kể xong cũng hoang mang không biết phải làm sao? Cô không ngờ còn có chuyện như thế, đang yên đang lành đột nhiên xuất hiện một Nghiêm Uyên lại còn sắp quay trở về nữa chứ.
Nhã Phượng Ly thật sự rất tò mò muốn biết Nghiêm Uyên là người như thế nào mà lại khiến cho cả Nghiêm Uy và Hữu Minh động lòng, mong là một cô gái tốt không gây ra chuyện gì bạn thân của cô, trước mắt vẫn khuyên Lý Nhược bình tĩnh:
“A Nhược! Cậu đừng lo lắng, khẩn trương, cứ bình tĩnh lại đi, hiện tại Nghiêm Uyên gì đó vẫn chưa có quay trở về nên cậu cứ để mọi chuyện diễn ra bình thường chuyện đến đâu thì hay đến đó chứ bây giờ tớ cũng không biết phải làm sao.
"
“Tớ biết rồi.
” Lý Nhược hít sâu một hơi, điềm tĩnh đáp lại, tuy cô đã ổn hơn rất nhiều khi trò chuyện cùng với Nhã Phượng Ly nhưng trong lòng vẫn còn lo sợ, sợ rằng cô và Nghiêm Uy sẽ bỗng chốc trở thành người dưng, không còn bất kì quan hệ nào với nhau nữa.
Qua giọng nói Nhã Phượng Ly nhận thấy Lý Nhược vẫn còn lo lắng, cô nhanh chóng cất tiếng động viên: “Cậu lo lắng cái gì chứ? Cậu nên nhớ hiện tại cậu là Nghiêm thiếu phu nhân, là vợ danh chính ngôn thuận của Nghiêm Uy, cho dù cái cô Nghiêm Uyên gì đó có quay trở về thì đã sao chứ? Đừng có lo lắng Nghiêm Uy sẽ ly hôn với cậu, tớ dám chắc chắn rằng anh ấy có tình cảm với cậu rồi, Nghiêm Uyên đã là chuyện của quá khứ, cậu mới là hiện tại.
Khi Nghiêm Uyên quay trở về thì cậu nhất định phải dùng thân phận bà Nghiêm đè bẹp cô ta.
”
Đúng, Nhã Phượng Ly nói rất đúng, cô phải lấy lại khí thế của nữ chủ nhân Nghiêm gia, Nghiêm Uyên chỉ là quá khứ, cô mới là hiện tại.
Lý Nhược lấy lại được sự tự tin của mình, nỗi lo sợ trong lòng đã biến mất một phần, những suy nghĩ trong đầu của cô đã trở nên tích cực, lạc quan hơn rồi.
- ----------------------------------------------------
Sáng hôm sau, Nghiêm Uy ngồi đợi Lý Nhược xuống ăn sáng cùng, mặc kệ Nghiêm Uyên có quay trở về hay không anh cũng vẫn giữ nguyên ý định sẽ đưa Lý Nhược đi Pháp du lịch, những chuyện đấy không còn liên quan đến anh từ lâu rồi.
“Chào buổi sáng.
” Lý Nhược vui tươi chào Nghiêm Uy rồi ngồi xuống, do được sự động viên hết mình của Nhã Phượng Ly vào tối hôm qua mà hôm nay tâm trạng của cô đã tốt hơn rất nhiều.
“Tâm trạng của em hôm nay tốt nhỉ?” Nghiêm Uy cười nhẹ lên tiếng hỏi Lý Nhược, rõ là tối hôm qua còn khó đoán, thất thường bây giờ lại tốt đến như vậy là sao chứ? Thấy cô gật gật đầu, anh cất giọng nói tiếp: “Anh có một chuyện muốn nói cho em biết, nghe xong tâm trạng của em sẽ tốt hơn nữa đấy.
”
“Là chuyện gì thế?” Lý Nhược tròn mắt nhìn Nghiêm Uy, chờ đợi anh nói.
Khóe môi của Nghiêm Uy không ngừng cau lên, anh chậm rãi đáp lại, ánh mắt luôn chăm chú quan sát từng biểu cảm trên mặt của Lý Nhược: “Hết tuần này anh sẽ đưa em đi Pháp du lịch.
”
“Anh mới vừa nói sao? Đi Pháp? Anh thật sự sẽ đưa em đi Pháp sao?” Hai mắt của Lý Nhược sáng rực khi nghe sắp được đi Pháp du lịch, nụ cười trên môi của cô bỗng trở nên rạng rỡ hơn bao giờ hết, cảm giác không thể tin được, cô hỏi anh muốn chắc chắn bản thân không có nghe nhầm.
Nghiêm Uy gật đầu khẳng định chắc chắn: “Tất nhiên rồi, đầu tuần sau anh sẽ đưa em đi, chúng ta sẽ đi du lịch ở đấy nửa tháng để cho em thỏa thích đi khắp nơi ở đấy, đến đó em muốn đi đâu thì anh sẽ đưa em đi.
” Giọng nói của anh đầy sự cưng chiều, nếu như anh thật sự muốn cưng chiều ai thì sẽ chiều người đó lên tận trời, chỉ cần cô thích là được.
Lý Nhược sau khi biết sắp được đi Pháp thì vui quên cả trời đất, cô còn vui, phấn khích hơn là sẽ được đi cùng Nghiêm Uy, khiến cô vui đến mức quên đi chuyện của Nghiêm Uyên, người đầu tiên Lý Nhược chia sẻ niềm vui này chính là bạn thân nhất của mình Nhã Phượng Ly.
Nhã Phượng Ly nghe xong thì cảm thấy vui thay cho Lý Nhược, tình cảm của cô bạn thân cuối cùng cũng phát triển hơn rồi, điều này càng thể hiện rõ trong lòng của Nghiêm Uy có Lý Nhược: “Tớ đã