Nghiêm Uyên bị rơi vào bước đường cùng, bị cảnh sát truy nã phải trốn chui trốn nhủi khắp nơi, khốn đốn vô cùng, cô ta căm hận Lâm Uyển và Lý Nhược, nếu không phải tại hai người họ thì cô ta cũng đã không thành ra như thế.
Nếu đã hại cô ta ra như thế thì cô ta nhất định không để Lý Nhược và Lâm Uyển sống vui vẻ, hạnh phúc, có chết thì cùng phải chết chung.
Nghiêm Uyên dùng hết số tiền còn lại thuê người đi gi3t chết Lý Nhược và Lâm Uyển chỉ cần hai người họ chết thì cô ra sao cũng được.
Lâm Uyển vừa đi ăn cùng với gia đình ở nhà hàng xong, cô vừa đi ra thì bỗng có một người đàn ông đội mũ lưỡi trai màu đen, đầu cứ gục xuống bước nhanh đến, tay cầm con dao đâm thẳng vào người của Lâm Uyển rồi bỏ chạy đi mất, ba mẹ của cô hoảng hốt chạy đến đỡ lấy con gái của mình la hét cầu cứu, những người xung quanh cùng nhau bắt lấy kẻ đấy khống chế hắn đưa đến đồn cảnh sát, ba mẹ Lâm Uyển vội vàng đưa cô vào bệnh viện.
Cùng lúc này, Lý Nhược đang cùng Nhã Phượng Ly đi dạo phố, Nhã Phượng Ly hiếu kỳ khi không thấy Tiểu Bảo Bảo đâu, cô hỏi: “Sao cậu không mang Tiểu Bảo Bảo theo? Mấy ngày nay tớ không được gặp rồi.”
“Vốn dĩ tớ cũng muốn mang Tiểu Bảo Bảo theo nhưng chị hai của tớ đã dẫn nó đi chơi cùng với anh rể rồi.” Lý Nhược cười nhẹ trả lời, từ khi chị hai và anh rể của cô về đây thì luôn muốn độc chiếm Tiểu Bảo Bảo, cưng chiều bảo bảo còn hơn cô nữa.
Nghiêm Từ và Nghiêm Uy lái xe đến đón hai người các cô, hai anh chậm rãi tiến về phía của Lý Nhược và Nhã Phượng Ly, bỗng nhiên hai người nhìn thấy có một chiếc xe đang lao về phía của Lý Nhược, Nghiêm Uy hoảng hốt hét lên: “A Nhược! Cẩn thận.”
Lý Nhược giật mình xoay người lại thì thấy chiếc xe ấy, cô chưa kịp phản ứng lại thì Nghiêm Uy đã lao đến ôm lấy cơ thể của Lý Nhược ngã vào lề đường, Nhã Phượng Ly giật mình ngay lập tức ném túi xách của mình vào mặt của tên lái xe moto ấy khiến hắn ngã xuống đường, Nghiêm Từ nhanh chóng ghì chặt hắn không để cho hắn thoát.
Nghiêm Uy đỡ Lý Nhược đứng dậy, lo lắng hỏi han: “Em không sao chứ? Có bị thương chỗ nào không?” Anh nhìn hết một lượt từ trên xuống dưới kiểm tra xem cô có bị thương hay không?
“Em không sao, chúng ta mau đến đó xem đi.” Lý Nhược khẽ lắc đầu trả lời, cô cùng Nghiêm Uy bước đến chỗ của tên chạy xe ấy.
Cả bốn người điều tra hỏi hắn xem là ai sai hắn tới, tại sao lại muốn hại Lý Nhược nhưng hắn vẫn một mực không khai ra bất kì điều gì cả, cho dù có bị Nghiêm Từ đánh cũng nhất quyết không nói một lời nào,tất cả đều quyết định mang hắn đến đồn cảnh sát.
Nghiêm gia
Bốn người quay về Nghiêm gia, Nhã Phượng Ly vừa ngồi xuống ghế đã tức giận, cất giọng nói: “Chuyện này chắc chắn là do Nghiêm Uyên gây ra rồi, chuyện Lý Nhược suýt nữa thì bị xe tông còn Lâm Uyển thì bị người ta đâm một nhát dao, hai chuyện này chỉ có Nghiêm Uyên có thể gây ra thôi.”
Sau khi giải tên chạy xe moto ấy đến đồn cảnh sát thì bốn người thì biết Lâm Uyển cũng bị người ta tấn công, hiện đang nằm ở bệnh viện cũng may vết thương không sâu nên không sao cả.
Nghiêm Từ vuốt vuốt lưng của Nhã Phượng Ly, lên tiếng: “Đừng tức giận, chuyện này cảnh sát sẽ điều tra chắc chắn sẽ bắt được Nghiêm Uyên mà.”
Cả Nghiêm Uy và Lý Nhược đều không ngờ rằng Nghiêm Uyên đã bị cảnh sát truy nã như thế rồi mà vẫn có thể thuê người đi hại cô và Lâm Uyển, cô ta thật sự muốn Lý Nhược và Lâm Uyển chết cùng mà.
Nghiêm Uy cau chặt hai mày của mình lại, gương mặt vô cùng nghiêm túc, trong ánh mắt còn hiện rõ sự tức giận: “Đợi sau khi bắt được Nghiêm Uyên, anh nhất định sẽ cho cô ta ở trong tù không dưới hai mươi năm, chung thân luôn cũng được."
Lý Nhược khẽ cười, vỗ nhẹ lên bàn tay của Nghiêm Uy: “Anh đừng tức giận nữa, hiện tại em cũng không sao cả, sau này chúng ta đi ra ngoài đường cẩn thận hơn một chút là được.”
Hai ngày sau, Nghiêm Uy và Lý Nhược đang chơi cùng Tiểu Bảo Bảo thì trợ lý Ngô gọi điện đến báo: “Chủ tịch! Cảnh sát đã bắt được Nghiêm Uyên rồi ạ, cô ta cũng đã khai hết mọi chuyện rồi, chuyện thiếu phu nhân suýt bị xe tông và chuyện Lâm Uyển bị đâm quả thật là do cô ta làm, những chuyện lúc trước cô ta cũng đã nhận tội hết rồi ạ.”
“Ừm, tôi biết rồi.” Nghiêm Uy lạnh nhạt đáp lại rồi cúp máy, anh quay sang nhìn Lý Nhược cất giọng nói với cô: “Nghiêm Uyên đã bị bắt rồi, đúng như chúng ta