Thông tin truyện Thế Gia Danh Môn

Thế Gia Danh Môn

Tác giả:

Thể loại:

Xuyên Không, Ngôn Tình

Lượt xem:

1,307

Trạng thái:

Hoàn thành

Nguồn Truyện:

Internet
Website không giữ bản quyền truyện này.Liên hệ gỡ [email protected]
Đánh giá: 7/10 từ 16744 lượt

REVIEW TRUYỆN THẾ GIA DANH MÔN

 

Tác giả: Thập Tam Xuân

Thể loại: Cổ đại, xuyên không, gia đấu, ngược nam, gương vỡ lại lành, y học, HE

Độ dài: 188 chương

Tình trạng: Hoàn edit - đã xuất bản

 

Link https://truyen5s.net/the-gia-danh-mon

 

______________

 

Cận Thiệu Khang là nam chính ngôn tình “sạch” nhất mà tôi từng biết.

 

* * * * *

 

Tưởng Nhược Nam vốn là đứa trẻ mồ côi. Từ nhỏ sinh trưởng trong cô nhi viện, Tưởng Nhược Nam đã luyện thành thói quen nhìn sắc mặt người khác để sống. Khi cô đủ trưởng thành, cuộc sống dần dần ổn định theo quỹ đạo, tai nạn lại bất ngờ xảy đến. Mở mắt ra, Tưởng Nhược Nam kinh ngạc nhận ra mình đang sống trong thân xác của tiểu thư Tưởng Nhược Lan ở một thời đại không tồn tại trong lịch sử. Đáng sợ hơn nữa, ngày hôm đó lại là ngày thành hôn của tiểu thư Tưởng Nhược Lan.

 

Nói về lễ thành hôn, trong cùng một ngày, Hầu gia Cận Thiệu Khang kết hôn với chính thê Tưởng Nhược Lan, đồng thời nạp một người thiếp là Vu Thu Nguyệt. Đêm động phòng hoa chúc, Cận Thiệu Khang đến với Vu Thu Nguyệt mà bỏ mặc thê tử phòng không lạnh lẽo. Thế nhưng Tưởng Nhược Lan cũng không phải một tiểu thư yếu đuối nhu nhược, nàng quyết tâm đòi lại công bằng cho chính mình. Trong lúc tức giận, giữa nàng và Cận Thiệu Khang xảy ra xô xát. Cận Thiệu Khang lỡ tay đánh chết Tưởng Nhược Lan và vào đúng thời khắc này, linh hồn xui xẻo của Tưởng Nhược Nam vượt thời gian nhập vào thể xác của vị tân nương xấu số.

 

Ngay khi hiểu được tình cảnh của mình, Tưởng Nhược Nam đã mang nặng ác cảm với Cận Thiệu Khang. Đối với nàng, hắn là tên đàn ông trăng hoa, bạc tình. Nhưng sau đó, Tưởng Nhược Nam nhanh chóng nhận ra rằng Cận Thiệu Khang cũng có ác cảm tương tự với “nàng” và tới khi hiểu được nguyên nhân thì chính Tưởng Nhược Nam cũng muốn té ngửa.

 

Chủ nhân của thân xác này - Tưởng Nhược Lan, vốn là con gái của một đại tướng quân chiến công hiển hách. Mồ côi cha mẹ từ nhỏ, thiếu người dạy dỗ, tính cách Tưởng Nhược Lan dần dần trở nên kiêu ngạo, hống hách, ngang ngược. Dung mạo không xinh đẹp, tính nết lại dữ dằn khó ưa, nàng chính là cơn ác mộng của người dân kinh thành.

 

Quá đáng hơn, trước mặt quần thần và Hoàng đế, nàng ta tìm cách ép Cận Thiệu Khang phải cưới mình làm chính thê, để Vu Thu Nguyệt - người vốn đã hứa hôn với hắn phải chịu thiệt thòi làm phận thiếp. Không khó lý giải vì sao Cận Thiệu Khang và mọi người trên dưới Hầu phủ đều căm ghét Tưởng Nhược Lan đến vậy.

 

Nhưng giờ người phải gánh chịu hậu quả lại là Tưởng Nhược Nam vạn phần xui xẻo. Một người chồng ghét mình cay đắng, một bà mẹ chồng với tư tưởng phong kiến và rất mực truyền thống, một cô em chồng đanh đá cùng một cô vợ lẽ mưu mô nhưng luôn giả vờ yếu đuối. Liệu Tưởng Nhược Nam sẽ làm thế nào để vượt qua những thử thách gian truân luôn đổ lên vai nàng mỗi ngày? Liệu nàng và Cận Thiệu Khang chính là chân tình hay chỉ đơn thuần là khách qua đường? Điều tuyệt diệu nhất không phải ở kết quả mà chính là ở quá trình.

 

* * * * *

 

Đọc đến đây, có lẽ các bạn sẽ thắc mắc, phải chăng định nghĩa của tôi về thể loại “sạch” có vấn đề? Hãy cho phép tôi xin thêm của các bạn một phút, bởi theo cá nhân tôi, đây chính là điểm đặc sắc nhất của “Thế gia danh môn”, khiến bộ truyện này trở thành một bộ truyện cổ đại, gia đấu cực kỳ đáng đọc.

 

Dù cốt truyện không hề mới nhưng tác giả Thập Tam Xuân đã làm được một điều mà những người đi trước và cả những người đi sau không làm được, đó là miêu tả tỉ mỉ chi tiết về cuộc sống của người phụ nữ thời phong kiến.

 

Cho tới khi thực sự sống trong thể xác của Tưởng Nhược Lan, Tưởng Nhược Nam mới thực sự hiểu được thế nào là “xuất giá tòng phu”. Đó là trong bữa cơm, Cận Thiệu Khang chưa bắt đầu ăn thì nàng tuyệt đối chưa thể cầm đũa, khi Cận Thiệu Khang buông đũa thì dù nàng còn đói cũng không thể tiếp tục ăn. Đó là lúc đi ngủ, nàng sẽ ngủ bên ngoài để tiện việc hầu hạ bưng trà rót nước lúc nửa đêm, thậm chí ngay cả chuyện đi tiểu, nàng cũng phải phụ trách cầm bô cho chồng.

 

Cận Thiệu Khang có phải tên đàn ông vô dụng bạc nhược không? Hoàn toàn không. Một người có thể cầm quân ra trận từ khi mới chỉ mười mấy tuổi, một người có thể vực dậy cả Hầu phủ bằng cung tên và đao kiếm, kẻ đó tuyệt đối không phải đồ bỏ đi. Cận Thiệu Khang là một thanh niên tài mạo xuất chúng, bản lĩnh hơn người. Thế nhưng, cũng giống như mọi người đàn ông khác, hắn ta đã bị thời đại nuông chiều. Đối với hắn, chuyện năm thê bảy thiếp, chuyện được cơm bưng nước rót đều là lẽ đương nhiên. Thậm chí, sâu trong tâm tưởng hắn luôn cho rằng, chuyện thê thiếp dâng thị nữ xinh đẹp cho chồng mình để giữ chân chồng cũng là điều quá sức bình thường. Thế nên, khi Tưởng Nhược Nam từ chối cùng hắn ân ái với lý do hắn có quá nhiều phụ nữ, Cận Thiệu Khang nhất thời không thể chấp nhận.

 

Lúc ban đầu, hắn bị hấp dẫn bởi sự thông minh, khéo léo của nàng nhưng đó cũng chỉ là cảm tình nhất thời, không đủ sâu nặng để hắn mạo hiểm làm những việc trái với lề thói khuôn phép. Nhưng rồi “có hứng thú” trở thành “thích”, “thích” phát triển thành “yêu”, tới khi hắn thực lòng yêu say đắm Tưởng Nhược Nam, hắn đã đưa ra một quyết định kinh thiên động địa: đời này chỉ có một thê tử duy nhất là Tưởng Nhược Nam.

 

Tái sinh vào thời đại phong kiến, Tưởng Nhược Nam không ngừng gắng sức hoà hợp với cuộc sống nơi đây. Nàng thu mình khiêm nhường, nàng cẩn trọng lời ăn tiếng nói, nàng chăm chỉ học tập lễ nghi, chăm sóc gia đình nhà chồng chu đáo. Thế nhưng vẫn tồn tại một lằn ranh nguyên tắc mà Tường Nhược Nam không cho phép mình vượt qua, đó là cùng người phụ nữ khác thờ chung một chồng.

 

Dù rằng có lúc nàng gần như bị đam mê cuốn đi, dù rằng nàng biết rõ nếu không có con, vị thế trong nhà sẽ không thể giữ vững, dù rằng nàng cảm nhận được tình cảm mà Cận Thiệu Khang dành cho mình, Tưởng Nhược Nam vẫn kiên quyết từ chối trở thành người phụ nữ của Cận Thiệu Khang.

 

Mặc dù vậy, nước chảy còn khiến đá mòn, mà trái tim của Tưởng Nhược Nam cũng đâu phải sỏi đá. Nàng đồng ý trở thành người vợ thực sự của Cận Thiệu Khang với một điều kiện duy nhất rằng cả đời này hắn không được đụng tới người phụ nữ khác ngoài nàng. Một khi hắn đánh mất chính mình, hắn cũng sẽ đánh mất nàng.

 

Lời hứa thuỷ chung vốn đẹp đẽ và thiêng liêng biết bao nhưng rồi qua định kiến sâu nặng của Tưởng Nhược Nam, nó dần trở thành vết nứt lớn trong mối quan hệ giữa nàng và Cận Thiệu Khang. Thế nên chỉ với một âm mưu đơn giản của Hoàng đế, mối quan hệ của hai người đã sụp đổ. Tưởng Nhược Nam thừa thông minh để hiểu rằng đó là một cái bẫy nhưng chấp niệm quá sâu đã che mắt nàng. Một bước sai lầm này lại là nhiều năm chia ly.

 

Nhiều năm sau gặp lại, một Tưởng Nhược Nam trưởng thành hơn lúc này mới hiểu ra rằng nàng chưa bao giờ là người chịu tổn thương nhiều nhất, cũng chưa bao giờ là người hy sinh nhiều nhất. Nhìn những người đàn ông xung quanh, từ Hoàng đế cho tới Lưu Thái y, họ đều đem lòng yêu một người phụ nữ, nhưng đâu có ai vì một bông mẫu đơn mà chịu bỏ qua cả vườn hồng. Nhìn những người phụ nữ xung quanh, từ Hầu phu nhân già cả cho tới Cận Yên Nhiên trẻ trung, họ cũng đâu muốn phải sống cảnh chung chồng, nhưng làm gì có ai dám đi ngược lại quan niệm của người đời. Đối với tất cả bọn họ, đó đơn thuần là lẽ thường tình!

 

Tất cả bọn họ, ngoại trừ Cận Thiệu Khang! Kể từ giây phút thốt ra lời thề nguyện, đối với hắn, giá trị đẹp nhất cần trân trọng là tình yêu dành cho Tưởng Nhược Nam, chuẩn mực cao quý nhất cần gìn giữ là lòng chung thuỷ dành cho Tưởng Nhược Nam. Cận Thiệu Khang không có may mắn được gặp gỡ và yêu Tưởng Nhược Nam khi thân thể hắn còn trong sạch nhưng hắn lại nguyện dùng cả phần đời còn lại để gột rửa mùi hương của những người phụ nữ khác còn vương trên mình. Mà để làm được điều đó, thứ mà Cận Thiệu Khang phải hy sinh không chỉ là dục vọng, địa vị mà thậm chí còn là tính mạng của mình.

 

Một ngày của nhiều năm sau đó, Tưởng Nhược Nam từng hỏi Cận Thiệu Khang rằng liệu hắn có nghi ngờ sự trong sạch giữa nàng và Hoàng đế. Hắn nói: “Ta tin nàng… Là ta không tốt nên nàng mới không tin ta. Còn nàng quá tốt, nên ta mới tin nàng.” Không chỉ thuỷ chung mà còn có tin tưởng, một tình yêu thuần khiết, sạch sẽ như thế liệu có được bao nhiêu đây? 

___________

 

" ": trích dẫn từ bộ truyện theo bản dịch của Đỗ Mai Dung, có chỉnh sửa để phù hợp với nội dung bài review

 

Review truyện ngôn tình

Bìa: #Lương Tiệp Dư

 

*Hình ảnh chỉ mang tính chất minh họa

Cre pic: Google/huaban


Bình luận truyện