Chương 4 Tao thao tác
Có tiểu thúc sa điêu tham dự, danh thần đồng của Cố Hoài Chi ngày càng thuận lợi. Vừa có thể đã gặp qua là không quên được, mới cầm bút lại có thể viết chữ thật tốt, danh thiên tài, thỏa!
Ngay cả Từ thị vốn thanh lãnh cao ngạo cũng nhịn không được phái người lại đây truyền lời cho Vương thị: "Đại phu nhân, lão phu nhân nghe nói đại công tử rất có thiên phú với thư pháp, riêng phái nô tỳ lại đây lãnh đại công tử đi chính viện nhìn một cái."
Cố Hoài Chi vẻ mặt mờ mịt, hắn có thiên phú thư pháp thì có quan hệ gì với a bà?
Khác với Cố Hoài Chi, Vương thị vui mừng đáp ứng, cúi đầu ôm lấy Cố Hoài Chi cười nói: "Thư pháp của a bà con rất tuyệt, đặc biệt là hành thư, bút pháp tinh tế, thế xảo hành mật, được rất nhiều sĩ phu tôn sùng, thậm chí có người muốn để hài tử trong nhà bái a bà con vi sư. Có điều ánh mắt của a bà con quá cao, không dễ dàng thu đồ đệ. Lúc này nếu nàng đã mở miệng, có lẽ cũng là cố ý khảo giáo con. Đây là chuyện tốt, người có thể vào mắt a bà con cũng không nhiều lắm, một bàn tay là có thể đếm hết."
Cố Hoài Chi sửng sốt, thiệt tình cảm thấy a bà hắn hẳn là ưu tú tới đỉnh điểm. Ở thời đại nam tôn nữ ti, nàng là một nữ tử chẳng những có thể có được tên họ, còn thanh danh truyền xa, vượt qua rất nhiều sĩ phu, đây không phải là nữ trung hào kiệt thì là cái gì?
Cố Hoài Chi mang theo kính ngưỡng vô cùng đối với Từ thị, ngoan ngoãn vạn phần đi theo tỳ nữ Từ thị phái tới. Trên đường còn trùng hợp gặp gỡ Cố Quyết đi dạo, Cố Quyết tự nhiên nhận thức tỳ nữ bên người Từ thị, lông mày một chọn nhìn về phía Cố Hoài Chi, "Hoài Nhi thật có phúc khí, a bà ngươi rất bắt bẻ, qua đó nhớ viết cho tốt, đừng giống ta năm đó chịu khổ cự tuyệt."
Cố Hoài Chi lòng hiếu kỳ nổi lên, "Tiểu thúc cũng muốn để a bà chỉ điểm thư pháp sao?"
" Chẵng lẽ còn sai?" Cố Quyết bế lên Cố Hoài Chi, chẳng hề để ý mở miệng nói, "Nhớ năm đó tiểu thúc ngươi khổ luyện thư pháp, trông cậy vào a bà ngươi có thể nhả ra tự mình dạy ta, kết quả bị a bà ngươi không chút lưu tình cự tuyệt."
Cố Hoài Chi không khỏi đồng tình nhìn Cố Quyết, Cố Quyết cũng không để ý, ôm Cố Hoài Chi vào chính viện.
Lúc này Cố Huyền đã lên triều, trong chính viện chỉ có mình Từ thị. Thấy Cố Quyết ôm Cố Hoài Chi vào cửa, Từ thị hơi kinh ngạc, Cố Quyết đã lãnh Cố Hoài Chi vấn an Từ thị, giống như vô tình mà giải thích: "Nghe nói nương cố ý khảo giáo Hoài Nhi, gần đây tiết trời giá rét, nhi tử vừa lúc không có việc gì làm nên mới tiện đường đưa Hoài Nhi lại đây."
Từ thị khẽ gật đầu, trên mặt không buồn không vui, ngược lại nhìn về phía Cố Hoài Chi, ánh mắt nhất thời nhu hòa xuống dưới, nhẹ giọng nói: "Tay có lạnh hay không? Lại đây sưởi ấm tay lại viết chữ."
Cố Hoài Chi duỗi tay, lộ ra lò sưởi cầm trong tay, cười đến hai mắt cong cong, " Nương con đã chuẩn bị lò sưởi tay cho con rồi, hiện tại tay con vẫn rất ấm!"
Cố Quyết tắc tiếp lời nói: "Tay của con có hơi lạnh."
Nói xong, Cố Quyết dắt Cố Hoài Chi ngồi xuống đối diện Từ thị, thành thành thật thật duỗi tay sưởi ấm.
Từ thị cũng không nói lời nào, đợi trong chốc lát mới mở miệng nói: "Giấy bút đã chuẩn bị tốt, Hoài Nhi lại đây với a bà."
Cố Quyết cũng cười hì hì đi theo, tỏ vẻ mình cũng muốn tới xem náo nhiệt.
Từ thị nhìn hắn một cái, không nói chuyện, dắt Cố Hoài Chi đến trước án thư. Án thư đối với chiều cao của Cố Hoài Chi hiện tại vẫn hơi cao, Cố Quyết lon ton đi tới, một tay bế Cố Hoài Chi lên ghế dựa, cười tủm tỉm sinh động không khí: "Đừng khẩn trương, giống như lần trước, tùy tiện viết là được."
Cố Hoài Chi nhún nhún mũi với Cố Quyết, sau đó vẻ mặt nghiêm túc cầm bút lông Hồ Châu ở một bên, trịnh trọng đặt bút, viết tên của mình. Không có biện pháp, trước mắt Cố Hoài Chi vẫn chưa thể khống chế tốt bút viết chữ, nếu viết câu dài thì sẽ thành tai nạn.
Cố Quyết có lương tâm mà bình luận: "Mạnh hơn ta trước kia nhiều!"
Từ thị cẩn thận xem xét, đánh giá càng khách quan: "Cũng chỉ có chữ " Chi" kia là miễn cưỡng chắp vá, linh khí cũng có vài phần, vẫn phải luyện tập nhiều hơn."
Cố Quyết điểm điểm lưng Cố Hoài Chi nhắc nhở hắn: "Còn không mau cảm ơn a bà ngươi, về sau ngươi phải làm phiền a bà lo lắng."
Từ thị biểu tình cũng không dao động lớn, "Hoài Nhi tuổi tác còn nhỏ, không nên viết nhiều, miễn cho bị thương tay, trước nhìn bảng chữ mẫu nhiều một chút đi."
Cố Hoài Chi yên lặng gật đầu, Cố Quyết lại thuận thế nói: "Nói đến bảng chữ mẫu, con nhớ rõ nương có phúc 《 Thạch Lộc Bia 》, chẳng biết có thể cho nhi tử mượn đánh giá không?"
Từ thị nhìn thấy trong mắt Cố Quyết che giấu chờ mong, trong lòng âm thầm thở dài, rũ xuống mí mắt bình tĩnh nói: "Chờ lát nữa ta sai người tìm rồi đưa tới trong viện ngươi."
Nói xong, ánh mắt Từ thị lại chuyển tới trên thân Cố Hoài Chi, thương lượng với hắn: "Giờ Dậu ngươi muốn cùng a công ngươi đọc sách, không tiện luyện chữ. Như vậy đi, cuối giờ Thân ngươi lại đây, sau khi ở chính viện dùng cơm chiều xong lại xem danh thiếp của danh gia. Chờ đến giờ Dậu, lại đi theo a công ngươi đọc sách, như thế nào?"
Có thể học thêm một môn kỹ năng, Cố Hoài Chi đương nhiên không có ý kiến. Hơn nữa, có thể viết ra một tay chữ đẹp ở cổ đại rất quan trọng, đều nói nét chữ nết người, Cố Hoài Chi lớn lên không kém, cũng không thể viết chữ thành cẩu bò đi? Như thế cũng quá mất mặt! Cố Hoài Chi đối với trình độ thư pháp của mình vẫn là rất có số, mặc dù đời trước hắn học thư pháp nhiều năm, cũng chỉ là làm hứng thú yêu thích, trong ngành nhiều nhất cũng chỉ là tiêu chuẩn hạng ba, càng miễn bàn ở nơi cao thủ nhiều như mây như cổ đại.
Không luyện chữ cho tốt, tương lai sẽ bị người cười nhạo. Có sẵn danh sư đặc cấp làm gia giáo, kẻ ngốc mới cự tuyệt.
Sự tình cứ quyết định vui sướng như vậy.
Vì thế, Cố Hoài Chi lấy tuổi tác ba tuổi bắt đầu chính thức học tập, so sánh với bạn cùng lứa tuổi tới nói cũng coi như là thắng trên vạch xuất phát.
Khi rời đi chính viện, Cố Quyết cầm theo《 Thạch Lộc Bia 》mà Từ thị cho hắn, tâm tình rất tốt, vô cùng cao hứng đưa Cố Hoài Chi về trong tay Vương thị, còn vui tươi hớn hở chúc mừng Vương thị: "Nương đã quyết định tự mình dạy dỗ Hoài Nhi luyện tập thư pháp, nói là cuối giờ Thân sẽ qua đó, sau khi dùng bữa, trước xem danh thiếp của danh gia rồi lại đi theo cha vỡ lòng."
Vương thị đại hỉ.
Cố Quyết thuận thế nhận việc: "Hiện giờ trời lạnh, đại ca giờ Thân còn ở nha môn, đại tẩu lại có thai trong người, trong phủ chỉ có ta nhàn rỗi, không bằng từ ta tới đưa Hoài Nhi đi chính viện?"
Vương thị