Chương 49 tham khảo
Nguyên Hi đầu tiên là một năm có ý nghĩa trọng đại. Cố Hoài Chi biết rõ quy trình khảo thí của đời sau có thể khẳng định, năm nay sẽ trở thành đề thi cử cho các thí sinh tương lai.
Đầu năm nay, trong triều thương nghị việc khoa cử tháng hai, chính thức thương lượng ra một lưu trình cụ thể.
Nơi này không thể không đề một câu, chẳng sợ các sĩ tộc nghe Cố Hoài Chi khuyên nhủ miễn cưỡng đáp ứng việc khoa cử, nhưng cao ngạo trong xương cốt của bọn họ là giấu không được, chỉ cần ngẫm lại hình ảnh sĩ thứ cùng thất tranh đoạt công danh đã khiến cho bọn họ cảm thấy hít thở không thông. Sĩ tộc cao cao tại thượng hơn một ngàn năm, mặc dù lần này làm cho bọn họ ăn mệt chính là Nguyên Hi Đế, bọn họ cũng không sợ, ở việc tuyển chọn người có tư cách tham gia khoa khảo hết sức soi mói, thiếu chút nữa bức điên Phùng Khắc Kỷ.
Danh thanh không tốt, gạch bỏ; thân có tàn khuyết, gạch bỏ; họ hàng gần phạm sai ở quan phủ ghi lại lỗi, gạch bỏ.
Nếu không phải Phùng Khắc Kỷ cố gắng, bọn họ còn còn muốn thêm một điều điện: Lớn lên không dễ nhìn, gạch bỏ.
Sĩ tộc nhiều nhan cẩu, chính là ngay thẳng như vậy.
Khiến Phùng Khắc Kỷ tức giận đến mức thiếu chút nữa ngất đi, nếu không phải Cố Huyền mở miệng ổn định tình thế, Nguyên Hi Đế vừa mới đăng cơ không lâu, sợ là liền phải kiến thức một hồi đủ loại quan lại đại chiến.
Tham khảo đề nghị của Cố Hoài Chi, khoa cử mở ra rất nhiều chi nhánh, bao quát sĩ nông công thương, tất cả giai cấp. Không sai, thương nhân đứng ở tầng chót nhất của khinh bỉ cũng có cơ hội này, đề thi tự nhiên không phải sách thánh hiền, mà là để quan viên Hộ Bộ hỏi bọn họ việc kinh thương, chỉ cần bọn họ có thể nói, viết, đều có thể tham gia. Nếu có người có thể làm ra cống hiến to lớn cho triều đình, có thể được ban phong hào Hoàng Thương.
Điểm này kỳ thật xem như Cố Hoài Chi bí mật mang theo hàng lậu, nói thật, nếu thân phận hiện tại của Cố Hoài Chi không phải con cháu thế gia, hắn đi làm lại nghề cũ- buôn bạn, hẳn là cũng có thể có thanh danh không nhỏ.
Huống chi, tuy rằng xã hội phong kiến vẫn luôn dựa trên môi trường kinh tế nông nghiệp tự cấp tự túc, nhưng thương nghiệp cũng rất quan trọng. Nhìn Tống triều mà xem, tuy rằng luôn bị mắng quốc lực nhược, bị hàng xóm chung quanh đè nặng đánh. Nhưng không thể không thừa nhận, trình độ sinh hoạt của bá tánh Tống triều thật đúng là không tồi, kinh đô đông đúc, kinh tế hàng hoá phát triển. Thậm chí trong《 Thanh Minh Thượng Hà Đồ 》còn xuất hiện gã sai vặt đưa cơm hộp.
Hiện giờ Tề Triều mới lập, bá tánh khẩn thiết cần nghỉ ngơi lấy lại sức, hướng về nông nghiệp, bổ sung thương nghiệp, chấn hưng kinh tế, chỉ có thể thì nguyên khí củ bá tánh mới có thể khôi phục nhanh hơn.
Hơn nữa, xung quanh Tề triều không phải cũng có mấy vị lão bằng hữu sao? Lấy Tề Triều thừa thãi các loại tơ lụa, trà bánh cùng đồ sứ tinh xảo, bao nhiêu người bỏ tiền ra mua cũng mua không được.
Nếu các thương nhân đả thông các con đường buôn bán này, đến lúc đó sản xuất quy mô lớn luôn cần thuê người làm việc, đến lúc đó ngoài làm nông trồng trọt, các bá còn có thể làm thêm một số việc phụ để phụ giúp gia đình, thật tốt.
Lại nghĩ xấu một chút, nếu thương nhân muốn được danh hào Hoàng Thương này, dù sao cũng phải xuất huyết một chút đúng không? Chẳng sợ Triệu Ký có được bảo tàng Lương Triều, chiến đấu nhiều năm như vậy, ước chừng cũng không còn thừa lại bao nhiêu.
Ai sẽ ngại tiền quá nhiều? Tay cầm nhiều tiền tâm không hoảng hốt, đặc biệt là người đứng đầu một nước, nếu vài năm lại xảy ra một hồi thiên tai, cho dù quốc khố chất đầy thuế ruộng cũng chưa chắc có thể làm người an tâm.
Lúc này, không phải cần đến thương nhân sao?
Chiêu này của Cố Hoài Chi, cũng coi như cho các thương nhân mưu một đường ra khác, cùng triều đình hợp tác được đến thanh danh tốt so với bị triều đình xem như heo, sau khi nuôi béo sẽ bị thịt tốt hơn nhiều.
Chẳng qua, bởi vì nhân thủ trong triều không đủ, năm nay chỉ khảo toán học cùng y thuật, mấy khoa, chờ đến sang năm có đủ nhân thủ dùng, lại theo thứ tự mở ra các khoa khác.
Đáng giá nhắc tới là, khoa khảo năm Nguyên Hi đầu tiên này, cũng là năm duy nhất chỉ thi một lần, thi đậu sẽ được bổ nhiệm quan chức. Qua năm nay, các thí sinh tham gia khoa cử đều sẽ phải trải qua thi huyện, thi phủ, thi viện, thi đậu tú tài, ba năm sau lại trải qua thi hương khảo cử nhân, năm sau lại vào kinh khảo thi hội xem có trúng tiến sĩ hay không, cuối cùng mới là thi đình, từ hoàng đế tự mình ra đề mục chọn ra tam giáp.
Không cần phải nói, chế độ thành thục như vậy, vừa thấy là biết xuất phát từ Cố Hoài Chi.
Sau khi Phùng Khắc Kỷ xem xong quả thực muốn tự bế, lại xuất hiện, loại cảm giác nghẹn khuất khi chỉ số thông minh bị người ấn ở trên mặt đất nghiền áp! Rõ ràng chế độ khoa cử là hắn nói ra, nhưng Cố Hoài Chi lại nghĩ đến chu đáo hơn hắn nhiều. Tỷ như làm thí sinh khi báo danh cẩn thận điền đặc thù khuôn mặt cùng ba đời tổ tiên, ăn mặc không thể bí mật mang theo áo đơn tiến trường thi, mang thức ăn cũng muốn kiểm nghiệm. Cuối cùng khi giám khảo phê bài thi, để tránh cho có thí sinh lén mua được giám khảo gian lận, sử dụng mấy người chuyên môn sao chép bài thi phen mới đưa bài đã sao chép qua cho giám khảo phê chữa.
Đối với quan chủ khảo ra đề mục, Cố Hoài Chi cũng đồng dạng đưa ra yêu cầu, trước khi ra đề mục trước cần đơn độc ở tại trường thi, không tiếp xúc với người khác, mãi cho đến khảo xong sau mới có thể về nhà. Cố gắng lớn nhất ngan cản việc gian lận trong khoa khảo.
Ngươi nghĩ đến đối phương đều nghĩ đến, ngươi không nghĩ đến đối phương cũng nghĩ đến. Làm sao để so? Thật không phải bởi vì Phùng Khắc Kỷ lòng dạ hẹp hòi, mà là nếu chuyện này là Cố Huyền nói ra, Phùng Khắc Kỷ sẽ không nói hai lời khom lưng nhận thua, kết quả đề nghị này là Cố Hoài Chi nói, theo tuổi, Cố Hoài Chi có thể làm tôn tử của Phùng Khắc Kỷ, này liền có điểm xấu hổ, Phùng Khắc Kỷ có thể không tự bế sao?
Cố Hoài Chi còn không biết hắn hoàn thiện lưu trình khoa cử sẽ chọc ống phổi Phùng Khắc Kỷ. Cố Huyền tuy đã nhìn ra, nhưng cũng chỉ trong lòng ám sảng, vẫn chưa nói cho Cố Hoài Chi, miễn cho sau khi Cố Hoài Chi biết làm cho tâm thái phiêu, bắt đầu làm tao thao tác.
Không thể không nói, có chút thời điểm Cố