Chương 73: tính toán
Lần này, Cố Hoài Chi làm công tác bảo mật rất tốt, tính toán trong lòng không lộ ra với ai cả. Rốt cuộc đây cũng chỉ là ý tưởng lớn mật của hắn mà thôi, thành công còn tốt, nếu thật xe thì đúng là mất mặt. Tốt xấu trước mắt Cố Hoài Chi cũng là tiểu hồng nhân nơi ngự tiền, cũng để ý đến mặt mũi.
Tuy nhiên, dù Cố Hoài Chi có cẩn thận đến đâu cũng không thể gạt được người bên gối. Từ Thanh Y vốn là người thông minh, thấy mấy ngày này, Cố Hoài Chi thường mang theo nàng đến biệt viện lại không ngừng gọi các thợ thủ công tới nghị sự, trực giác của Từ Thanh Y cảm thấy Cố Hoài Chi đang muốn làm đại sự. Xuất phát từ tín nhiệm với Cố Hoài Chi, Từ Thanh Y rất sảng khoái lấy ra danh sách của hồi môn của mình, lấy mấy tờ khế ước ruộng cùng khế ước đất trong đó giao cho Cố Hoài Chi, nói vô cùng dễ nghe, "Ta thấy gần đây phu quân rất vất vả, thường xuyên đi đồng ruộng, nghĩ đến trong lòng phu quân cũng có dự tính. Chỗ ta có mấy tờ khế ước, chúng ta là phu thê một thể, nếu phu quân không muốn kinh động trưởng bối trong nhà, chàng cứ cầm mấy khế ước này đi thử nghiệm cũng không sao."
Động vào của hồi môn của thê tử là không có khả năng, đời này đều không thể. Cố Hoài Chi buồn cười lại có điểm cảm động, cố ý trêu Từ Thanh Y, "Nàng rộng lượng như vậy không sợ ta đạp hư đồng ruộng của nàng sao?"
"Vật ngoài thân mà thôi, không có gì đáng lo lắng." Từ Thanh Y cười nhẹ, biểu tình không để bụng, "Chỉ là mấy tờ khế đất thôi, phu quân cần gì phải để trong lòng? Thời gian phu quân khêu đèn khổ tư rất hao tổn tinh thần, nếu chút đồ vật này có thể vì phu quân giải ưu, ta còn cầu mà không được!"
Cố Hoài Chi bật cười, duỗi tay xoa đầu Từ Thanh Y, lại nhẹ nhàng quát quát mũi nàng, cười nói: "Nàng cũng thật hào phóng. Có điều ta cũng không thể dùng của hồi môn của nàng được. Nếu bị đại ca, nhị ca biết nói ta bạc đãi nàng nhất định sẽ xếp dàng tới đánh ta."
Thấy Cố Hoài Chi càng nói càng không đứng đắn, Từ Thanh Y không khỏi bất đắc dĩ, "Ta thấy gần đây phu quân vẫn luôn vì thế mà phát sầu, hiện giờ xem ra là ta nghĩ sai rồi?"
"Ta xác thật có chút chuyện phiền lòng nhưng lại không phải vì việc này mà phát sầu. Mấy thứ như đồng ruộng, ta cũng có không ít, đã đủ dùng. Nhưng thật ra vẫn luôn thiếu người, còn phải hỏi thêm bọn họ."
"Bọn họ? Phu quân thiếu thợ thủ công sao?"
"Đúng vậy."
"Trong của hồi môn của ta cũng có không ít thợ thủ công, nếu phu quân muốn, ta sai người đưa bọn họ qua đây là được."
Cố Hoài Chi kinh ngạc, của hồi môn còn tự mang thêm thợ thủ công? Nhưng mình cũng chưa gặp những thợ thủ công đó mà?
Từ Thanh Y thấy Cố Hoài Chi nghi hoặc, nhẹ giọng giải thích nói: "Của hồi môn của ta có không ít cửa hàng, có làm đồ trang sức trang sức, cũng có làm gia cụ, thiêu diêu, làm bình hoa, chén đĩa, nhiều cửa hiệu nên tự nhiên cũng có nhiều thủ công thợ thủ công. Phu quân muốn thợ thủ công am hiểu phương diện nào, có lẽ bên ta đều có."
Cố Hoài Chi không khỏi sờ mũi, loại biểu hiện tài đại khí thô muốn tiền có tiền, muốn đất có đất, muốn người có người này, hắn thua.
Ngoài miệng lại trêu chọc Từ Thanh Y vài câu, Cố Hoài Chi vẫn quyết đoán tiếp thu hảo ý của Từ Thanh Y, mượn không ít thợ thủ công từ chỗ nàng. Chủ yếu là sản nghiệp cửa hàng trên danh nghĩa Từ Thanh Y thật sự không ít, phạm vi cũng cực lớn, các ngành các nghề đều có, có thể khai thác ra đủ loại nhân tài.
So sánh với nàng, tuy rằng sản nghiệp trên tay Cố Hoài Chi cũng không ít, nhưng nhân tài về xiêm y, trang sức linh tinh thật đúng là không có nhiều. Cố Hoài Chi muốn làm điều tra nghiên cứu cùng phân tích toàn phương vị, nếu phạm vi đề cặp không lớn một chút sao được?
Sau khi được đến trợ giúp từ tức phụ, tiến độ kế hoạch của Cố Hoài Chi nâng cao không ít.
Trên thực tế, động tác của hai người cũng không thể gạt được đôi mắt của Cố Huyền. Vợ chồng son thường xuyên chạy tới biệt viện, người khác hâm mộ bọn họ cảm tình tốt, nhắc tới Từ Thanh Y là kỳ hâm mộ.