Ân Kỳ ngồi trên chiếc xe taxi, cô gác tay lên thành cửa sổ và nhìn ra bên ngoài.
Từng hàng cây xanh lướt qua mắt cô, kèm theo cả gió thổi tung bay mái tóc của Ân Kỳ.
Hôm nay, cô đến gặp mẹ của Lục Nghị với mục đích chính là lợi dụng để bắt giữ Lục Nghị.
Thế nhưng, cô bây giờ lại muốn từ bỏ.
Ân Kỳ chớp đôi mắt.
Cô mang trên mình trọng trách của một cảnh sát nhưng lại từ bỏ cơ hội để bắt giữ một tên tội phạm nguy hiểm.
Cô làm như vậy thì có xứng với cái cương vị của mình hay không? Có xứng với tư cách của một người đồng đội, một người sếp đối với Tiểu Tình và cảnh sát Hùng? Và còn rất nhiều danh sách nạn nhân đã chết nằm trong hồ sơ điều tra của cô.
Ân Kỳ chợt rơi nước mắt, nhưng cô không thể lợi dụng một người phụ nữ chân tay tật nguyền, ngày đêm chỉ mong nhớ được gặp con.
Người có tội là Lộc Quân Phàm, không phải là mẹ của anh ta! Tuy bỏ qua cơ hội lần này sẽ rất khó bắt giữ được anh ta, nhưng cô tin trời cao có mắt, kẻ xấu rồi cũng sẽ có một ngày hắn phải sa lưới của pháp luật.
Trương Ân Kỳ quay về nơi ở của Lục Nghị, cô bước vào bên trong nhà: "Em về rồi!"
Ân Kỳ nói nhưng không nghe thấy tiếng của Lục Nghị trả lời.
Cô đi vào mở cửa phòng của Lục Nghị thì nhìn thấy một mảnh giấy anh ta đặt lên bàn, kế bên tờ giấy còn có một thiết bị ghi âm.
Ân Kỳ đi ra ngoài, cô ngồi xuống ghế sopha rồi bật ghi âm lên để nghe.
"Khi em nghe đoạn ghi âm này thì anh đã đi rồi! Anh biết em sẽ rất tức giận vì em nghĩ rằng anh lừa em để mà bỏ trốn.
Nhưng anh có nói là không phải thế thì em cũng sẽ không tin phải không?
Anh biết em đã lấy lại được trí nhớ, em là Trương Ân Kỳ của thật sự.
Nhưng Ân Kỳ! Tổ chức RED vốn không đơn giản như em nghĩ, em tiếp cận được anh đã là một điều rất nguy hiểm! Chủ nhân của anh biết rõ em là ai, em ở đâu và em muốn làm gì trước khi anh buộc phải báo cáo với ông ta về em.
Anh không thể hoàn toàn bảo vệ tốt cho em nếu để em lại gần hang ổ của tổ chức RED.
Sinh mạng của anh không thể đem ra để thương lượng với chủ nhân để mà cứu lấy em.
RED nguy hiểm và có kết cấu tổ chức rất tinh vi.
Nếu em muốn cùng đồng đội phá được tổ chức RED thì cần có sự phối hợp chặt chẽ với lực lượng cảnh sát quốc tế.
Các thông tin và kế hoạch điều tra tuyệt đối phải bí mật.
Bởi vì, trong tổ chức của cảnh sát có gián điệp của RED, trong tuyến sở, huyện, tỉnh cũng có người nằm vùng.
Nếu đội của em không loại bỏ và đề phòng được những thành phần này thì sẽ không làm được gì cả.
Anh không rõ về thân phận của nội gián nên không thể cung cấp cho em thông tin về họ.
Ân Kỳ! Em nhất định phải cẩn thận, không được hành động bộc trực, hãy luôn mặc áo chống đạn mỗi khi em ra ngoài để điều tra hay hành động.
Đừng bao giờ chủ quan!"
"Về phần của anh, anh chỉ có thể giúp em thêm một việc.
Đó là anh sẽ ám sát Giã Kim Đại - chủ nhân thật sự của tổ chức RED.
Nhưng anh cũng không thể đảm bảo với em bất cứ điều gì."
Nói đến đây đoạn ghi âm ngưng lại một chút, Ân Kỳ nghe được âm thanh nuốt xuống cổ họng của Lục Nghị.
Sau đó đoạn ghi âm tiếp tục vang lên: "Nếu như anh thất bại.
Thì Ân Kỳ! Đừng nói cho mẹ anh biết, xin em hãy giúp anh che giấu với mẹ!...!Anh cám ơn em, vì tất cả!"
Cõi lòng Ân Kỳ chợt thắt lại khi nghe đến đây.
Đoạn ghi âm ghi đến đây cũng đã dừng hẳn.
Đoạn cuối cùng mà Lục Nghị nói, Ân Kỳ hiểu được anh ta muốn ám chỉ điều gì.
Lục Nghị muốn chết chung với tổ chức RED.
Ân Kỳ nhìn xuống tờ giấy đi kèm thiết bị ghi âm, trên tờ giấy này Lục Nghị cung cấp thông tin của tổ chức RED cho cảnh sát, và liệt kê danh sách các sát thủ của RED.
Nhìn vào đây, Ân Kỳ có thể thấy rõ mạng lưới kinh khủng của tổ chức này, có đến mười phân khu lớn nhỏ, chưa kể các kho tàn trữ vũ khí và ma túy.
Địa điểm thường giao dịch mà Lục Nghị biết cũng được đưa vào đây.
Lục Nghị còn vẽ cho Ân Kỳ một cái sơ đồ về cơ cấu tổ chức của RED.
Đường dây mafia này cấu kết với các thế lực ngoại quốc, tạo thành một đường dây mua bán, vận chuyển, ma túy và vũ khí rất lớn.
Ân Kỳ sau đó đã rời khỏi nhà của Lục Nghị, cô mang theo đoạn ghi âm và cả tờ giấy quan trọng.
Trương Ân Kỳ nhanh chóng gặp đội trưởng Diệp Lâm.
Thông qua những gì Lục Nghị cung cấp, Ân Kỳ đề nghị đội điều tra cần phải phối hợp với cảnh sát interpol để triệt phá đường dây tội phạm nguy hiểm này.
Nhưng vấn đề mà cả đội đặc ra cho Trương Ân Kỳ lúc này đó là lý do để mà tin vào cái tờ giấy của Lục Nghị.
"Lộc Quân Phàm là sát thủ của tổ chức RED, thông tin này liệu có phải là một trò đánh lừa của hắn ta hay không? Hơn nữa, chúng ta cũng chẳng có một cái cơ sở nào để tin cả." Cảnh sát họ Triệu nói.
Đội trưởng Diệp Lâm nhìn qua Ân Kỳ.
Ân Kỳ im lặng, nhưng đôi mắt cô lại phát ra một tia mạnh mẽ, cô không bị lay