Vì căn cứ chính đã bị cảnh sát tóm gọn cho nên Giã Kim Đại buộc phải ẩn nấp ở một địa bàn khác của tổ chức.
Ông ta vô cùng tức giận khi cứ địa của mình lại bị cảnh sát biết được.
Nhưng Giã Kim Đại vẫn chưa tìm ra kẻ đã cung cấp thông tin.
Xung quanh căn nhà, sáu người bị bắn chết nằm dưới sàn.
Các sát thủ còn lại đang đứng ở đây không hề thay đổi sắc mặt, chẳng khác gì những chiếc bình phong vô cảm trước cái chết của sáu người bị nghi ngờ phản bội tổ chức.
Giã Kim Đại đang rất tức giận nên đã bắn chết người của mình để giải tỏa cơn thịnh nộ.
Sau khi trút cơn tức Giã Kim Đại liếc mắt đến những sát thủ còn lại.
Ông ta đi xung quanh từng người đang đứng trong căn nhà, hơi thở của ông ta như một luồng khí nóng đang tỏa ra.
Giã Kim Đại hiếm khi nổi giận như thế này, nhưng một khi ông ta trút nộ khí thì chỉ muốn giết người, giết những kẻ mà ông ta cho là nuôi ong tay áo, hữu bại và vô dụng.
Giã Kim Đại đi đến ghế ngồi xuống, ánh mắt tức tối đó dần dần lắng đi.
Ông ta gọi ra lần lượt các nhóm sát thủ sau đó cử bọn họ đi truy lùng kẻ đã cung cấp tin cho cảnh sát.
Ngoài ra một nhóm sát thủ đặc biệt khác sẽ được cử đi để thanh trừ thành viên của Tam Hổ.
Ông ta không muốn để cho bất kỳ ai trong chúng được sống.
Mạng lưới siêu sát thủ của tổ chức RED nhận tín hiệu diệt trừ thành viên từ tổ chức, ba sắc màu của tín hiệu đại diện cho ba thành viên Trần Hạo, Tam Nương và Lục Nghị.
Tín hiệu đó phát đi tức là cả ba người bọn họ đều đang nằm trong tầm ngắm của tổ chức.
Các sát thủ của RED phát hiện được lệnh truyền đi thì Trần Hạo cũng nhìn thấy tín hiệu, anh ta biết bọn chúng chắc chắn vẫn đang truy sát mình.
Và lúc này Trần Hạo cũng đã giết thêm hai tên bám theo, anh sẽ giết lần lượt chúng cho đến khi tóm được tên cầm đầu cuối cùng.
"Giã Kim Đại đang ở đâu?"
Khẩu súng chĩa vào thùy trái của một sát thủ, ánh mắt chết chóc của Trần Hạo dán vào hắn lạnh giọng hỏi.
Tên đó bị đánh gãy chân nên không đứng lên được, hắn tựa lưng vào một cái vách, mép miệng chảy đầy máu.
Trần Hạo nhận thấy hành động tự sát liền bóp hàm của hắn.
Trong tổ chức RED các sát thủ khi rơi vào thế đường cùng và bị uy hiếp thì họ sẽ phải kết liễu bản thân để tự diệt khẩu.
Trần Hạo đã từng là người của RED nên anh ta hiểu rất rõ cái quy luật của bọn họ.
"Giết tôi đi Trần ca!"
Đôi mắt của tên sát thủ đã thấm sự mệt mỏi, hắn thừa rõ mình không còn khả năng để tấn công Trần Hạo.
Vì thế nếu không tự sát thì trước sau gì cũng phải chết, nhưng hắn vẫn kiên quyết không nói ra điều Trần Hạo muốn biết.
Bởi vì hắn cũng giống như Trần Hạo trước đây đều đã được huấn luyện để trung thành với tổ chức.
Trần Hạo chau mày, khẩu súng trên tay anh vẫn đang chĩa vào đầu của tên sát thủ.
Nhưng bỗng dưng cây súng đã thu lại, thay vào đó là một lực đánh cái bốp vào đầu tên sát thủ khiến hắn ngất đi.
Trần Hạo đứng dậy, đầu súng chĩa xuống đất.
Đáng lý ra Trần Hạo sẽ giết chết hắn nhưng hắn từng là thuộc hạ dưới trướng của anh, vì thế anh đã nương tay.
Trần Hạo nương tay không phải là vì anh ta muốn nhân từ nhưng là vì Hiểu An.
An không bao giờ muốn Trần Hạo tàn ác với thuộc hạ của mình, cô ấy đã từng rất muốn cứu lấy Tần, cứu lấy người đã van xin anh cho hắn được ra khỏi tổ chức.
Nghĩ lại khi đó, Trần Hạo mới có thể hiểu được cảm giác muốn được tha của tên thuộc hạ đó như thế nào.
Nếu lúc ấy anh làm ngơ cho hắn thì có lẽ hắn đã có thể được sống.
Nếu như Giã Kim Đại cũng làm ngơ cho anh và An một lần thì cũng có lẽ An đã không rơi xuống biển.
Thiện giả thiện lai, ác giả ác báo.
Chẳng lẽ ác báo của anh chính là sinh mạng của Hiểu An.
Trần Hạo nhắm mắt, hơi thở hít vào thật nặng nề, trong lòng truyền đến một sự nhói đau.
Sát thủ số một nhấc chân bước đi, bàn chân đạp lên những chiếc lá khô, sau lưng anh là ba người trong đó hai đã chết nhưng còn sót lại một người vẫn còn sống.
Trần Hạo xưa nay nếu đã xuống tay sẽ không tha cho bất kỳ một ai, nhưng hôm nay một trong ba kẻ đến giết anh lại có một kẻ còn sống.
Đối với lão cáo già Giã Kim, Trần Hạo ắt sẽ có cách khác tìm ra.
….
Tổ chức F.
Sói Trắng chớp mắt, giọng cất lên: "Thế nào?"
Người thuộc hạ báo cáo: "Tàu ngầm của chúng ta đã tiếp cận được đến vị trí trên bản đồ.
Bây giờ chỉ cần mang những thứ dưới đáy biển về đây thôi thưa chủ nhân."
Khóe miệng của Sói Trắng kéo lên, trên khuôn mặt bạo tàn tỏa ra nét hài lòng.
Người thuộc hạ báo cáo xong thì đứng lùi