Lục Nghị nhướng lên một bên chân mày, lời đề nghị của An làm anh ta khá ngạc nhiên.
Hiểu An nói: "Hạo ca ca nói An phải biết dùng súng mới có thể sống sót khi gặp nguy hiểm, anh ấy nói không phải lúc nào anh ấy cũng đứng bên cạnh của An, anh ấy nói An phải nhờ anh dạy bắn súng, anh ấy nói An phải học cho được, anh ấy còn nói...."
Lục Nghị chợt thở dài: "Thôi được rồi, cô cứ anh ấy nói anh ấy nói làm tôi nhức đầu quá, tôi dạy cô là được chứ gì? Mà sao lúc ở gần Trần Hạo không bảo anh ta dạy cho, anh ta giỏi bắn súng nhất đấy, cô cũng từng thấy anh ta bắn rồi có phải không?"
Hiểu An không nói gì chỉ gật đầu với Lục Nghị, Lục Nghị thấy vậy lại thở dài thêm một cái: "Mà nói đi cũng phải nói lại, cũng là do Trần Hạo không chủ động dạy cô cách bắn súng, bây giờ lại bắt tôi phải dạy cô, nhưng nói trước nhé, tôi bắn tệ lắm, học theo tôi là phải hao đạn nhiều đấy, không biết cái lúc cô gặp nguy hiểm thì có thoát thân được không?"
Lục Nghị chọc An nhưng cô ấy không biết chỉ ngơ ngác nhìn Lục Nghị, Lục Nghị thấy biểu hiện ngây thơ của An thì cười, anh ta mà bắn tệ thì chắc Trần Hạo còn tệ hơn nhưng tính Lục Nghị cứ thích đùa như thế, nhất là với các cô nàng trong sáng như Quách Hiểu An, nếu cô ấy không phải là người của Trần Hạo thì thôi xong với anh ta lâu rồi, nhìn cô bé đáng yêu đúng là muốn hôn một cái, xem cái mặt ngô nghê kìa dễ thương thật, Lục Nghị thầm nói trong lòng nhưng thôi không động vô được mắc công gã Trần Hạo nổi điên lên thì mệt.
Lục Nghị nhìn về phía trước mặt, miệng chưa thu nét cười, chiếc xe sau đó cũng lăn bánh rời khỏi.
Lúc này tại một căn phòng đặc biệt của sở cảnh sát, nơi dành cho đội điều tra đặc biệt AB thảo luận các vấn đề quan trọng.
Ân Kỳ đã được bổ nhiệm vào đội, cô cũng đưa cho đội thông tin về Lục Nghị mà cô tìm hiểu được, cả bức ảnh mà cô đã lấy được khi ở nhà của anh ta.
Các điều tra viên giựa theo tấm ảnh mà Ân Kỳ đưa đã nhanh chóng tìm ra một số chi tiếc rất đáng quan tâm, một người trong đội đứng lên thông báo cho các thành viên biết về tin tức mà họ đã thu thập được từ tấm ảnh này:
"Theo điều tra thì người mặc áo sơ mi trắng trong tấm ảnh này có tên là Lộc Quân Phàm, anh ta theo đạo thiên chúa giáo và là một giáo lý viên giảng dạy các bài học về thiên chúa, bức ảnh này được chụp tại giáo xứ Ánh Sáng thuộc địa điểm X, khu X, quận X."
Trương Ân Kỳ tập trung lắng nghe nhưng khi nghe rõ hết thông tin về Lục Nghị thì trong ánh mắt Ân Kỳ lại có chút mơ hồ: "Hắn từng là một giáo lý viên? Người giảng dạy sao?"
Một cảnh sát chợt hỏi: "Thế còn nghề nghiệp chính, gia quyến, khi nào và lý do gì khiến anh ta trở thành một sát thủ của mafia?"
Người cảnh sát kia trả lời: "Không điều tra được về nghề nghiệp chính và gia quyến, tất cả hồ sơ của người tên về Lộc Quân Phàm đều nằm gọn trong ba chữ: Người đã khuất.
Thông tin về gia quyến và những thứ khác đều không tìm được, bởi vì những người biết về Lộc Quân Phàm đều nói anh ta và gia đình đã chết trong một đám cháy lớn, những gì tôi tìm hiểu được cũng chỉ được xác nhận qua lời kể của linh mục và những đứa trẻ đã từng được Lộc Quân Phàm giảng dạy."
"Tuy nhiên..." Anh cảnh sát chợt nói khiến mọi người đều hướng ánh mắt tập trung đến anh ta, kể cả Trương Ân Kỳ bỗng dưng cô bị thu hút mọi sự chú ý vào hai chữ tuy nhiên ấy.
Anh cảnh sát nói tiếp: "Tuy nhiên vị linh mục từng tiếp xúc với Lộc Quân Phàm đã nói rằng anh ta là một người rất hiền lành, một người có đức tin rất mạnh mẽ nhưng có một lần không hiểu nguyên nhân vị linh mục đã nhìn thấy Lộc Quân Phàm tức giận bức đức chuỗi hạt mân côi trong khi cầu nguyện, chuyện này xảy ra trước một ngày khi có thông tin anh ta bị chết trong một đám cháy."
"Cái chết là không xác thực, vốn dĩ Lộc Quân Phàm vẫn còn sống và hiện tại là sát thủ cao cấp của tổ chức RED, mục tiêu của chúng ta bây giờ là lợi dụng từ Lộc Quân Phàm để cài nội gián vào trong tổ chức này nhưng nếu muốn làm được điều đó thì phải nhờ đến thành viên mới trong đội AB là cảnh sát Trương Ân Kỳ." Diệp Lâm đội trưởng của tổ AB phát biểu.
Ân Kỳ đứng dậy nghiêm túc nhìn các đồng nghiệp rồi nói: "Tôi sẽ tiếp cận Lộc Quân Phàm để thâm nhập vào tổ chức RED, kế hoạch mà tôi đề nghị sử dụng có tên gọi rất quen thuộc là mỹ nhân kế."
Các cảnh sát suy nghĩ đề nghị của Ân Kỳ, đội trưởng Diệp là người lên tiếng: "Kế hoạch mỹ nhân kế sẽ rất nguy hiểm khi người mà cảnh sát Ân phải đối diện là sát thủ của mafia và còn là một tên có sở thích giết phụ nữ, vì vậy tôi yêu cầu cả đội phải luôn theo sát và hỗ trợ cho cảnh sát Ân, đảm bảo an toàn cao nhất cho cô ấy, riêng cảnh sát Ân cô cũng không được mạo hiểm và liều lĩnh hành động bất cứ việc gì, mọi hành động đều phải nghe theo lệnh của tôi."
Trương Ân Kỳ trả lời: "Tôi chấp hành thưa đội trưởng."
Đội trưởng Diệp: "Toàn đội thì sao?"
"Chấp hành thưa đội trưởng." Toàn đội đồng thanh trả lời.
Đội AB sau đó kết thúc cuộc họp, riêng Trương Ân Kỳ vẫn còn chút nghi vấn về thân phận thật sự của Lục Nghị, cô cảm thấy có gì đó về anh ta vẫn còn bị che giấu vậy nên sau cuộc họp này Ân Kỳ quyết