Trước mắt Valhein tối đi rồi sáng lên, tiến vào không gian hoang tàn lần nữa.Valhein đột nhiên nhớ ra, lúc anh ở Hy Lạp gặp phải sóng thần bị cuốn xuống đáy biển thì có nhìn thấy một di chỉ lớn.Phong cách của nơi hoang tàn này giống y hệt như di chỉ dưới đáy biển vậy.“Chẳng lẽ trước khi chết mình đã đem một phần di chỉ dưới đáy biển đến đây sao? Hoặc là nói mình có thể xuất hiện ở đây là do tác dụng của di chỉ dưới đáy biển đó?”Valhein nghĩ mãi mà không ra, tạm thời bỏ đi ý định truy tìm nguồn gốc, bắt đầu suy nghĩ tác dụng của không gian hoang tàn này.“Có bàn tế, có lẽ có thể bái tế.” Sau khi Valhein phát hiện ra điểm mấu chốt thì nhìn bốn phía xung quanh, sau đó cúi đầu nhìn tay mình, cũng trống không.“Đồ ở thế giới bên ngoài có thể vào đây không nhỉ? Nếu như không thể vào đây, vậy thì chỉ có thể hiến tế bản thân sao?”Valhein nhìn chằm chằm bàn tế một lúc, cuối cùng cũng không nhảy lên, mà nghĩ khác đi, trước mắt cậu sáng lên rồi tối đi, trở về phòng ngủ.Valhein nghĩ nghĩ, lần này cậu phải nắm chặt lấy túi tiền và thanh kiếm Thanh Đồng, tưởng tượng đến hình ảnh mình mang theo hai thứ này đứng trước bức tượng không đầu.Trước mắt Valhein tối đi rồi sáng lên, cậu phát hiện mình lại đang đứng ở trong không gian hoang tàn lần nữa, hơn nữa còn đứng bên cạnh bàn tế.Valhein cúi đầu nhìn, sắc mặt vui mừng, thanh kiếm Thanh Đồng và túi tiền vàng đều đang ở trong tay cậu.Valhein để túi tiền và thanh kiếm lên bàn tế, hít vào, trừng to mắt, quan sát kỹ.Không có gì xảy ra cả.“Hư rồi à?” Valhein đưa tay vỗ vỗ bàn tế, sau đó dùng chân đá, tiến hành phương pháp bảo dưỡng truyền thống thông dụng ở thế giới này.Không có hiệu quả.Valhein cầm thanh kiếm Thanh Đồng lên.Không có hiệu quả.Cậu bỏ thanh kiếm Thanh Đồng xuống, rồi cầm túi tiền lên, cũng không có hiệu quả.Valhein nhìn chằm chằm bàn tế một lúc, cuối cùng không chọn cách đi lên đó.Một món bảo vật ở ngay trước mặt mình, nhưng lại không thể nào dùng, Valhein thật sự không cam lòng.Nghĩ nghĩ, Valhein lại im lặng.Valhein trở về phòng ngủ lần nữa.Túi tiền vàng và thanh kiếm Thanh Đồng không có ở trong tay.“Ừm… Nếu bàn tế hư rồi, ít nhất cũng có thể xem như một không gian để lưu trữ, ngoại trừ tháp ma pháp truyền kỳ của viện trưởng Plato thì cũng không có không gian lưu trữ nào lớn như vậy nữa.”Mặc dù Valhein nghĩ như vậy, nhưng cậu không hề bỏ cuộc như vậy, mà đưa tay sờ giường trong phòng ngủ.“Mình muốn mang chiếc giường này vào không gian hoang tàn…” Valhein bắt đầu tưởng tượng bức tượng không đầu.Thành công tiến vào.Sau đó, Valhein tiến vào chế độ dọn nhà.Ngoại trừ những món đồ trong phòng khách, Valhein đem tất cả những thứ có thể xê dịch