“Mặc dù những tri thức đã học trong quá khứ phần lớn là không dùng đến, nhưng những tri thức có thể di chuyển thì vẫn có hiệu quả.”Valhein hoàn toàn làm rõ tất cả, hai mắt chẳng những càng thêm trong suốt, còn mơ hồ có thêm nhiều có gì đó.“Đã có phương hướng và mục tiêu, xác định thân phận, từ trên xuống dưới dò xét xong, chỉ cần bắt đầu leo từ dưới lên.”Valhein lại một lần nữa lật ra thời khóa biểu, khóe miệng khẽ nhếch lên, nháy mắt khôi phục vẻ bình thường.“Nếu muốn đạt tiêu chuẩn, cần hiểu rõ quy tắc thi cử của học viện Plato.”Valhein bắt đầu lật xem mô tả kỳ thi, sau khi xem xong thở phào nhẹ nhõm, xem ra những giáo viên không phải người của học viện Plato cũng biết, để một học sinh nắm giữ tất cả tri thức là điều không thực tế, vì thế, đã thiết lập các hình thức đạt tiêu chuẩn khác nhau.Bài thi của mỗi một môn học tại học viện Plato đều là thang điểm một trăm như bình thường.Cách để đạt yêu cầu đầu tiên là tất cả các môn đều phải đạt được sáu mươi điểm.Có ba môn xếp nhất lớp, mười môn trở lên đạt yêu cầu thì cho dù các môn còn lại là không điểm, cũng được tính là đạt yêu cầu.Một nửa đạt yêu cầu và xếp trong số năm người đứng đầu cả lớp thì các môn còn lại cho dù là không điểm, cũng được tính là đạt yêu cầu.Một cách cuối cùng là lập công lao cho học viện Plato và giành được huy chương.Huy chương sắt đen có thể đổi lấy hạng nhất của một môn học, huy chương thanh đồng có thể lấy hạng nhất của ba môn học, người đạt được huy chương bạch ngân có thể vượt qua kỳ thi năm nay.Năm ngoái, cả lớp ba mươi chín học sinh thì có bảy học sinh đã không đạt yêu cầu.“Nhìn như vậy thì cũng có thể đạt yêu cầu…”“Học những môn học khó trước thì không thực tế, phải bắt đầu học từ những môn học đơn giản theo tuần tự tiến dần.”Ánh mắt của Valhein dừng lại ở môn tiếng Hy Lạp thứ nhất, trang sách lập tức thay đổi, hiện ra mục lục sách giáo khoa tiếng Hy Lạp năm ngoái.Valhein lướt nhìn qua, ký ức lại hiện ra, đột nhiên cậu có chút cảm động.“Tên khốn Valhein thật sự không phí công đi đến cảng Lion mà, vốn từ vựng vượt xa người khác, nhưng ngữ pháp thì rất lộn xộn.
Hừm… nếu độ khó khăn nhất là mười thì môn tiếng Hy Lạp đối với tôi mà nói, độ khó khăn chỉ có hai, không hề khó.
Môn học này có thể bảo lưu.”Mặt giấy trở lại lịch học, Valhein vẽ một vòng tròn trên môn tiếng Hy Lạp.“Cảng Lion nói tiếng La Mã cũng nhiều, độ khó khăn có lẽ chỉ có bốn, cũng không tệ, bảo lưu.”“Tiếng Ai Cập… không được, đau đầu.
Độ khó khăn là bảy.
Tiếng Ba Tư… càng đau đầu hơn, độ khó khăn là tám, được rồi, không thể tự mình lừa mình, chín thôi.
Tiếng Bắc Âu, ồ? Mỗi một chữ cái này trông rất quen thuộc, mặc dù không biết khi nối lại với nhau thì chúng có ý nghĩa gì, cứ cho sáu vậy…”Valhein vừa nhìn