Valhein cười nói: “Hiện tại chúng ta đổi một vấn đề, vấn đề giả thiết là viện trưởng Học viện Plato.
Còn lại thì giống như trước, mọi người phải trả lời trong vòng ba giây, nếu vượt qua ba giây thì sẽ bị đánh trượt.
Còn thầy Niedern, nếu quá ba giây mà thầy không trả lời thì thầy sẽ bị sa thải.”Niedern nhìn Valhein chằm chằm.Mấy người ngồi cùng bàn còn lại thì cúi đầu cười thầm, Paloma cùng Rollon vẫn trưng vẻ mặt không cảm xúc như cũ.“Hỏi nhanh lên đi!” Niedern nói.Valhein nói: “Lấy sách ma pháp của mọi người ra đi!”Tất cả lấy sách ma pháp ra, thầy Niedern thì xoay tay phải, sách ma pháp xuất hiên trên bàn tay trống rỗng.“Được rồi, vậy giờ em đặt câu hỏi.
Nếu như mọi người đều là ma pháp sư, mọi người mang theo bốn con vật ký kết khế ước chủ tớ ngồi thuyền ra biển.
Đột nhiên mọi người gặp bão, thuyền sắp chìm, hơn nữa bốn con vật đều bị thương.
May mắn là mọi người thấy phía trước có một hòn đảo nhỏ, nhưng mọi người lại nhận ra lực lượng của mọi người có hạn, chỉ có thể mang một con vật rời đi.
Vậy thì, hổ, diều hâu, con thỏ và dê, mọi người sẽ mang con vật gì lên đảo? Trả lời nhanh lên! Một, hai, ba!”Valhein khác thầy Niedern, cậu đếm ba cái thật nhanh, bảy người không thể không trả lời ngay lập tức.“Đưa đáp án cùng một lúc đi!” Valhein nói.Bảy người xoay ngược sách ma pháp lại.Paloma viêt “Con thỏ nhỏ.”Rollon viết “hổ”.Jimmy viết “không chọn, chạy.”Lake viết “con hổ”.Albert viết “diều hâu”.Niedern cũng viết “diều hâu”.Rollon và Lake nhìn nhau, lúc đầu quan hệ của hai vị học sinh giỏi nhất nhì lớp rất tệ, nhưng bây giờ lại hơi cùng quan điểm.Valhein nhìn lựa chọn của đám người, hình như cậu đang suy nghĩ cái gì.Jimmy tò mò hỏi: “Cậu hỏi vấn đề này để làm gì? Tôi tin rằng sẽ không đơn giản như vậy.”Đám người gật đầu.“Muốn biết sao?” Valhein nở nụ cười thần bí.Đám người lại gật đầu.“Thảo luận đi!” Nói rồi, Valhein xách ghế về đến trước bàn.“Cái cậu này!” Jimmy dở khóc dở cười.“Valhein, cậu đừng chỉ nói một nửa.” Hoth cầm ghế ngồi cạnh Valhein.Valhein kinh ngạc nói: “Ví dụ như anh, nguyên nhân để anh chọn dê ngoài ăn ra thì còn có lí do gì khác không?”“Hả? Làm sao cậu biết là tôi sợ trên đảo không có thức ăn.” Hoth tỏ vẻ khó tin.“Ai thấy lượng thức ăn mỗi bữa của anh thì đều biết thôi.” Valhein nói.“Valhein, em không nói thật sao?” Đột niên Niedern hỏi.Jimmy lập tức cười ha ha, nói: “Valhein, cậu cần phải hiểu rõ, bây giờ cậu đang đắc tội với bảy người.”Paloma cũng gật đầu thật mạnh.Mấy người còn lại thì cố tình nhìn chằm chằm Valhein với ánh mắt không mấy thiện cảm.Hoth luôn luôn đàng hoàn thì đột nhiên đứng lên, hai tay liên tục bóp không khí như muốn bắt lấy cổ của Valhein.“Valhein lập tức nói: “Được thôi, tôi sẽ nói cho mọi người biết vào dịp thích hợp, mọi người sẽ biết thôi.”“Vậy thì còn tạm được.” Hoth ngồi xuống.Niedern nhìn Valhein một cái rồi lên