"Tên kĩ nam ngu xuẩn, cút lại đây !"
Một lão nam nhân bụng phệ, râu ria xồm xoàm đang đuổi theo một nam hài nhỏ nhắn. Lão ta vừa đuổi vừa mắng chửi, âm thanh tục tĩu inh ỏi một góc kỹ viện Sắc Thành.
"Hức.. cứu.. cứu tôi hức.."
Nam hài run rẩy chạy nhanh về phía trước, cả người đầy bụi bặm, nước mắt chảy đầy mặt rơi lã chã dọc đường đi, sợ hãi lão nam nhân đang đuổi phía sau, không ngừng khóc lóc cầu cứu.
"Thằng đĩ chó chết, ông sẽ giết chết mày !"
Lão nam nhân phun đầy nước bọt, túm được cổ áo nam hài rồi giật mạnh về phía mình, nam hài chúi lại ngã vật ra đất, tay ôm lấy đầu, toàn thân co lại run bần bật. Những cú đạp liên tiếp rơi xuống đầu nam hài, cánh tay che đầu đầy những vết xanh tím, còn tụ lại cả máu.
"Hức.. cứu.. hức..." Nam hài đáng thương gào thét nhưng mọi người xung quanh chỉ đứng im, coi như một trò vui mà thưởng thức.
"Ông giết chết mày, mẹ thằng đĩ dâ-"
Những cú đạp bất chợt dừng lại, nam hài ôm đầu run rẩy không biết chuyện gì đã xảy ra, qua kẽ tay thấy được một thân hình vạm vỡ đứng tại cửa kỹ viện, mọi người xung quanh cũng tự giác lùi sang hai bên, ai nấy đều im thít.
"Thượng... Thượng tướng.." Lão nam nhân bụng phệ khúm núm đứng sang một bên, cung kính chào hỏi đối phương.
Thượng tướng một thân trang phục chỉnh tề, từng bước chậm rãi tiến vào trong, không để tâm đến cảnh tượng đang diễn ra. Tuy là vị Thượng tướng trẻ tuổi nhất, có nhiều công lao to lớn đối với đô thành, Vu Quân cũng có những nhu cầu cá nhân chẳng hề giấu diếm.
Như thường lệ, Thượng tướng sải bước lên tầng hai nơi các nam kỹ phục vụ. Nhưng mới đi được vài bước, ống quần đã bị kéo lại, cúi xuống chỉ thấy một nam hài bụi bặm đầy người, cánh tay đầy viết thâm tím, gương mặt đẫm lệ không ngừng cầu xin.
"Hức.. cứu.. làm ơn.. hức.."
"Tên chó chết sao mày dám mạo phạm Thượng tướng !?" Lão nam nhân xông tới túm tóc nam hài kéo ra, âm thành gào thét yếu ớt truyền tới, đánh vào não bộ Thượng tướng.
Là một âm thanh rất mềm mại. Thượnng tướng chìa tay ra, ánh mắt thâm trầm nhìn lão nam nhân. Tên kia hiểu ý, nhưng vẫn còn chần chừ e ngại.
"Thưa Thượng tướng, tên kỹ nam này rất bẩn, chưa qua huấn luyện, e rằng sẽ làm ngài thất vọng."
"Đưa."
Lão nam nhân bèn đẩy nam hài đến trước mặt Vu Quân, không quên đe dọa vài câu rồi lui xuống. Tâm trạng của Vu Quân bị phá hỏng, ôm lấy nam hài vào lòng rồi rời khỏi kỹ viện.
"Ca.. Cảm ơn Thượng tướng đã cứu em..." Nam hài trong lòng thủ thỉ nói.
"Tuổi ?" Vu Quân ngồi vào xe ngựa chờ sẵn bên ngoài, đặt nam hài trên đùi mình.
"Mười.. mười sáu ạ... Em bị bán.. hức.." Nam hài ấm ức, nước mắt bắt đầu chảy xuống.
Vu Quân ngắm nhìn đường nét trên khuôn mặt nam hài, tuy bẩn thỉu nhưng nếu được rửa sạch sẽ trông rất đẹp, làn da mềm mại, giọng nói trong veo, chưa gì đã khiến con cặc dưới lớp quân phục cộm lên một mảng. Nam hài ngây thơ chỉ thấy dưới mông mình có vật gì đó trồi lên nhưng chẳng biết là gì, im lặng ngoan ngoãn ngồi trên đùi Vu Quân.
"Tên ?" Vu Quân nhàn hạ hỏi, tay không an phận mò mẫm xoa nắn cơ thể mềm mại của đối phương.
"Em tên Gia Ý ạ."
"Tôi cứu em, em trả ơn tôi bằng gì ?"
"Em... em có sữa..." Nam hài ngây ngô kéo tay Thiếu tướng đặt lên ngực mình.
"Sữa ?" Thiếu tướng nhíu mày, ngực tên nam hài này tiết ra sữa kiểu gì.
"Anh.. anh trai em hay uống từ đây... Anh trai bảo sữa rất ngọt... ai cũng thích ạ."
Thiếu tướng bật cười, đúng lúc xe ngựa về đến dinh thự nhà Vu. Vu Quân bế nam hài xuống xe, tiến vào toà nhà trang hoàng rộng lớn. Gia Ý ngắm nhìn toà dinh thự xa hoa không ngừng cảm thán, bị người hầu mang đi tắm rửa lúc nào cũng không hay.
Tắm rửa xong, Gia Ý được đưa đến phòng của Thượng tướng. Bên trong, Vu Quân đã thay một bộ đồ ngủ thoải mái, đang nhàn hạ đọc sách. Để ý nam hài đế tới, Vu Quân đặt sách sang một bên, bế Gia Ý ngồi vào lòng mình, con cặc thô to đang ngủ im áp sát háng Gia Ý, hai chân nam hài buông thõng hai bên hông đối phương.
"Tôi muốn kiểm chứng xem sữa của em có thật sự ngọt hay không. Nếu em dám nói dối, tôi sẽ ném em về kỹ viện cho mấy tên hung dữ kia chịch chết em."
"Đừng.. ngài đừng mà.. sữa.. sữa em ngọt lắm hức..." Vừa nói, Gia Ý vừa kéo áo lên để lộ hai bầu ngực tròn trĩnh hơi nhô ra.
Thượng tướng bị đầu vú hồng nhạt mê hoặc, không chút chần chứ cúi xuống ngậm đầu vú vào mồm, đầu lưỡi đảo quanh hột thịt nhỏ bé rồi hút mạnh, dòng sữa chảy ra trào vào miệng, thực sự rất ngọt. Hai bên đầu vú được bú mút ác liệt, chốc chốc lại bị hút mạnh, sữa từ trong cứ thế mà chảy ra không ngớt.
"Ưm..."
Thượng tướng dùng tay bóp lấy bầu vú mềm mại, xoa nắn kích thích dòng sữa ngọt ngào, đầu vú bị mút đến đỏ ửng, ướt đẫm nước bọt. Đũng quần Vu Quân bỗng thấy hơi lành lạnh, ngài rời khỏi đầu vú, nhìn xuống đáy quần đã chảy đầy nước đến mức dây sang quần mình của Gia Ý.
"Được mút sướng đến nỗi tè dầm lên người tôi ?" Vu Quân cắn mạnh lên đầu ti đỏ ửng của nam hài như trừng phạt, một tia sữa phụt thẳng vào miệng.
"Đau a... em.. em không tè dầm.."
"Còn muốn chối ?"
Vu Quân vừa hắng giọng vừa tụt quần nam hài ra, chỉ thấy dưới chim nhỏ là một đống nước đang không ngừng chảy xuống. Vu Quân bế nam hài đặt lên giường, banh rộng hai chân ra, chăm chú nhìn ngắm lỗ nhỏ đẫm nước phía dưới.
"Ý Ý còn có cả lỗ lồn dâm này nữa sao ?"
"Ngài... ngài nói gì vậy a a~"
Ngón tay thô ráp của Thượng tướng chạm lên hai mép lồn mũm mĩm ướt át, đầu ngón tay chai sạn do huấn luyện nhiều năm niết mạnh mép lồn, nhào nặn như miếng bánh dẻo rồi banh ra, sờ lên hột le nhỏ nhắn phía trong. Thượng tướng dùng hai ngón tay kẹp lấy hột le rồi ngắt véo đủ hình dạng, khiến nước lồn trào ra ngày càng nhiều.
"A.. Thượng.. hức Thượng tướng.. dừng lại đi mà.." Gia Ý rên rỉ, nơi ấy lần đầu bị đụng chạm khiến em rất sợ hãi, cố gắng đem chân kẹp lại.
"Ý Ý ngoan, để tôi nếm thử nơi này." Vu Quân gẩy gẩy hột le, mơn trớn lỗ lồn nhỏ hẹp. "Cho tôi nếm thử, tôi sẽ giữ em bên mình, thế nào ?"
Hốc mắt Gia Ý nóng lên. Em không muốn quay lại nơi đáng sợ đấy, nơi mà những tên nam nhân ghê tợn luôn trực chờ thời cơ sờ mó em, làm những chuyện khiến em rất sợ hãi. Em nhìn người đối diện, không kìm lòng nổi mà khóc, ấm ức tột độ.
"Hức.. em.. em muốn ở với ngài.."
"Được, Ý Ý ngoan, tôi sẽ không làm đau em." Vu Quân hôn lên khoé mắt của nam hài, hôn dọc xuống bên má mềm mại, cần