“là nơi này?”. lạc cảnh thiên nhìn một mảnh hoang tàn, không chút sự sống, hắn cảm giác khó hiểu hỏi.
Đáng ra nói nếu như thật sự có cái hiện tượng như sở như mộng nói, nơi này hẳn là phải có điều kiện gì đó đặc biệt. mặc dù nhật thực không tính là thứ gì kỳ quái, nhưng mà xuất hiện ảo cảnh, đó mới là kỳ quái.
Mà theo hắn biết, hẳn phải có thức gì đó gây ra những thứ đó. nhưng mà xung quanh ngoài cát ra chẳng còn gì khác.
“là chỗ này. nhưng ta cũng không dám chắc lắm, dù sao loại chuyện kia cũng không phải ai cũng đi chú ý, tin tức chuẩn xác không quá rõ ràng, chỉ biết đại khái là vị trí này, trong bán kính một dặm đi”. sở như mộng trầm tư nói.
Mà lúc này, xung quanh cũng đi tới rất nhiều người, trên đường ba người họ gặp được cũng không ít người, nhưng mà đại đa số đều là thương đôi hoặc mạo hiểm giả, lúc này mới là chân chính những kẻ đến vì sự kiện kia.
“ô, sở tiểu thư, thật trùng hợp”. một tên nam tử trung niên bay xuống, nhìn sở như mộng cười nói.
“lâm gia chủ, thật là khéo. nghe nói ngươi đang bế quan đột phá thông linh cảnh, làm sao lại có thời gian tới nơi này?”. sở như mộng lạnh nhạt đáp.
“đương nhiên là vì tên tiểu tử bất tranh khí nhà ta, sự kiện lần này xem như là tôi luyện hắn đi. ta là không qua an tâm, cho nên mới đi theo. đúng rồi, vị này là…”.
“lạc cảnh thiên, nam nhân của ta, còn đây là lạc thiên y, muội muội hắn”. sở như mộng cười nói.
Lạc cảnh thiên nghe thế khóe miệng giật giật, thần mẹ nó nam nhân của ta, ngươi nói ra lời này không cảm thấy xấu hổ sao?.
Mặc dù nghĩ như thế, nhưng lạc cảnh thiên cũng không lên tiếng, liếc nhìn tên gia chủ họ lâm kia một cái, sau đó liền không tiếp tục chú ý. ngự linh cảnh mà thôi, hắn giết qua không ít, không cần thiết chú ý.
“ồ, nếu như người khác biết sở tiểu thư lại đã có người trong lòng, hẳn là sẽ rất nhiều người thương tâm đi”. tên họ lâm kia ánh mắt lóe lên, trong mắt lộ ra vẻ ghen ghét, nhưng rất nhanh liền giấu đi, cười nói.
“cùng ngươi lại có quan hệ gì? già rồi, vẫn là ở nhà dưỡng lão đi. chạy ra ngoài, không có người chăm sóc, chết lúc nào cũng không biết”. lạc thiên y bỗng nhiên lên tiếng.
Nàng nhìn thấy được ánh mắt của tên họ lâm kia nhìn nàng mang theo nồng đậm vẻ tham lam, nàng chán ghét loại ánh mắt này. không như lạc cảnh thiên, hắn ánh mắt rất trong sáng, ngoài thưởng thức ra không còn bất kỳ thứ gì khác.
Đó cũng là lý do nàng đồng ý đi cùng hắn, nếu không, dù cho thượng cổ chi linh cứu nàng, nàng cũng chắc chắn sẽ không đi cùng một người như thế.
Lạc cảnh thiên liếc nhìn lạc thiên y một cái, hắn cũng nhìn ra được tên họ lâm kia ánh mắt nhìn lạc thiên y là có ý gì. chẳng qua lạc thiên y địa vị trong lòng hắn còn chưa đạt tới mức để hắn lên tiếng.
Nhưng mà lạc thiên y phản ứng lại làm hắn khá bất ngờ, nữ nhân này tính cách có chút mãnh.
“tiểu nha đầu, người nhà của ngươi không nói cho ngươi biết, cần phải tôn trọng người lớn tuổi sao?”. tên họ lâm kia nheo mắt lại nói.
“tôn trọng? ta cũng không biết một người lớn tuổi nhìn một tiểu cô nương với ánh mắt đầy vẻ ham muốn có gì khiến người khác phải tôn trọng”. lạc cảnh thiên lúc này lên tiếng.
Lời vừa ra, không chỉ lạc thiên y, mà ngay cả sở như mộng cũng bất ngờ.
Sở như mộng có thể nói xem như là người hiểu lạc cảnh thiên nhất, đừng nhìn hắn cùng lạc thiên y đi rất gần, nhưng mà thực tế, trong lòng lạc cảnh thiên lại rất phản cảm với lạc thiên y.
Để hắn lên tiếng bênh vực lạc thiên y, điều này đúng là làm sở như mộng bất ngờ.
Mà lạc thiên y cũng biết rõ lạc cảnh thiên thái độ đối với mình như nào, lúc này hắn lên tiếng lại làm nàng cảm thấy rất bất ngờ, cũng có chút cảm động.
Dù sao, nhiều năm như vậy, đây là lần đầu có người lên tiếng bênh vực cho nàng đi.
“sở tiểu thư, ngươi không biết khuyên nhủ nam nhân của mình sao? dù sao nơi này là ngoài vùng hoang dã, sống chết lúc nào không phải bản thân có thể định đoạt”. tên họ lâm kia giọng nói mang theo sát khí.
Nếu không phải có sở như mộng tại, hắn lại khá là kiêng kị thế lực sau lưng của sở như mộng, nếu không hắn sớm đã động thủ đem lạc cảnh thiên đánh chết.
Một tên luyện linh cảnh mà thôi, lại dám dùng kiểu nói đó cùng ngự linh cảnh cường giả nói chuyện?!
“thật ồn ào! tiểu y, ngươi giải quyết đi”. lạc cảnh thiên đưa tay ngoáy ngoáy lỗ tai nói.
Lạc thiên y khẽ gật đầu, bàn tay đánh ra nhất chưởng.
“hừ! không tự lượng sức”. tên họ lâm kia thấy thế, ánh mắt lộ ra vẻ lạnh lùng.
Nhưng mà, sau đó hắn liền hoảng rồi.
“linh… linh tâm ngoại phóng? ngươi là thông linh cảnh?!”.
“nói nhiều quá”. lạc thiên y lạnh giọng nói.
Ầm!
Một tiếng nổ vang lên, tên họ lâm kia trong nháy