“đúng vậy”. đinh tiểu vân sững sờ một chút, sau đó gật đầu nói.
“như vậy, ngươi sẽ làm theo lời mình nói chứ?”. lạc cảnh thiên hỏi.
“đúng”. đinh tiểu vân đáp.
“tốt, như vậy từ nay ngươi liền đi theo sở như mộng đi”.
Vốn dĩ đám người đang nghĩ lạc cảnh thiên sẽ nói ra lời nào đó thô bỉ, nhưng là họ không nghĩ tới lại là đáp án này.
Trước sự sửng sốt của họ, lạc cảnh thiên đi tới bên cạnh sở như mộng hạ giọng nói.
“ta giúp ngươi được đến đây thôi”.
Nói xong, hắn liền cười một tiếng, đưa tay vỗ đầu sở như mộng một cái, cười cười, hắn liền đi tới phía trước, nhìn về phía xích hồ thành, cầm lên chai rượu uống một ngụm.
Sở như mộng hơi ngẩn ra, ánh mắt hắn mang theo vẻ cảm kích nhìn lạc cảnh thiên.
Tuy nhiên hắn thật là có chút tình cảm với đinh tiểu vân, nhưng nếu như thật sự lạc cảnh thiên muốn cùng đinh tiểu vân phát sinh quan hệ “hữu nghị”, hắn sẽ đem loại tình cảm này giết chết từ trong trứng nước.
Đây là lý tính, trong nội tâm của hắn, lạc cảnh thiên so với đinh tiểu vân quan trọng hơn nhiều lắm. nữ nhân trong thiên hạ không thiếu, không cần thiết vì một nữ nhân mà mình có hảo cảm đi cùng huynh đệ của mình náo mâu thuẫn, không đáng.
Nhưng mà lạc cảnh thiên ban đầu đưa ra cái điều kiện kia với đinh tiểu vân, ra là vì hắn. điều này làm cho sở như mộng có chút cảm động.
Mà phía sau, tiêu nhược thủy ánh mắt lấp lóe, không biết đang suy nghĩ cái gì.
Lạc thiên y khóe miệng nhếch lên nụ cười, nàng mặc dù không hiểu rõ tính cách lạc cảnh thiên, nhưng là từ lúc biết hắn, qua cách hắn làm người, nàng biết lạc cảnh thiên sẽ không đối với đinh tiểu vân thế nào.
Dù thật sự có ý tưởng, lạc cảnh thiên cũng sẽ đi tìm một nữ nhân tình nguyện phát tiết, mà không phải ép buộc người khác. đây là nàng đối với lạc cảnh thiên tính cách hiểu biết.
Đinh tiểu vân lúc này đầu óc có chút trống rỗng, nàng vốn dĩ đã đón nhận vận mệnh. tâm lý cũng không có cái gì mâu thuẫn, tuy nhiên mới 20 tuổi, nhưng nàng hiểu biết chuyện nam nữ không kém người nào.
Dù sao đây cũng không phải cổ đại, cũng không có cái tư tưởng cổ hủ kia.
Nhưng khi nghe thấy lạc cảnh thiên kêu nàng sau này đi theo sở như mộng, nàng liền sững sờ. cũng có chút im lặng.
Chẳng lẽ nàng nhan trị đối với hắn không có chút nào hấp dẫn?.
Qua một lúc, sở như mộng đi tới bên cạnh lạc cảnh thiên, trên tay không biết lúc nào xuất hiện một gói thuốc. rút ra một điếu ngậm trên miệng, sau đó liền đưa cho lạc cảnh thiên một điếu.
“ngươi từ lúc nào chơi thứ này?”. lạc cảnh thiên ngạc nhiên hỏi.
Thuốc lá, đối với thế giới này tới nói là một mặt hàng xa xỉ. nó có tác dụng nâng cao tinh thần, giảm thiểu áp lực. cũng không có mấy cái tác dụng phụ như thế giới kia, người bình thường là mua không được, dù sao mười kim tệ mới được một điếu.
Lạc cảnh thiên kiếp trước mặc dù không có nghiện thuốc, nhưng cũng hút qua không ít. dù sao lúc áp lực, nam nhân nào cũng cần phát tiết một chút. mà thuốc lá, không nghi ngờ gì là lựa chọn hàng đầu, tiếp đó chính là rượu, nữ nhân cùng đánh nhau.
“đừng tự trách”. sở như mộng lạnh nhạt nói. nói xong hắn liền đốt lên điếu thuốc. sau đó đưa qua bật lửa.
Lạc cảnh thiên tiếp nhận, cũng đốt lên điếu thuốc. hút một hơi, hắn lẳng lặng nhìn về phương xa, sau đó mới lên tiếng.
“không. đây là ta lựa chọn, ta có thể rời đi nơi này mà không dẫn tới bất kỳ thứ gì. nhưng ta lựa chọn như thế. không chỉ vì ta, cũng là vì ngươi. ngươi bị trọng thương, làm huynh đệ, ta không đem hoàng thất diệt được, cũng phải tìm cho họ chút phiền phức. hơn nữa, ta cũng muốn bản thân thích ứng một chút máu tươi, ngươi biết, ta dễ mềm lòng”.
“dùng một tòa thành mấy chục triệu tính mạng người dân làm thích ứng, ngươi cũng thật dám nói”. sở như mộng khóe miệng giật giật một chút.
Với cái tình thế này, xích hồ thành không bị diệt đó mới là chuyện lạ.
“ngươi sai, xích hồ thành sẽ tổn thất nghiêm trọng, điều này là chắc chắn. nhưng sẽ không diệt vong, nhiều lắm là tổn thất bảy phần. ngươi nghĩ thánh địa khi biết tin sẽ để yên sao? họ sẽ phái người tới đối phó hai con ma thú kia. đây là khẳng định”.
“bất kỳ quốc gia nào, sức mạnh phía sau tuyệt đối rất kinh khủng. đừng tưởng rằng chúng ta dễ dàng đem ô dạ đế quốc quấy tung lên, nhưng đó chỉ là may mắn”.
“nếu như máu của ta không thể hấp dẫn ma thú, nếu như hỏa đầu ưng không có đạt tới cấp năm, nếu nó không đột nhiên xuất hiện, chúng ta lại có thể làm được cái gì? ô dạ đế quốc có thể sừng sững hơn ngàn năm, ngươi nghĩ sẽ yếu đi nơi nào?”.
“may mắn chỉ tới một lần, sẽ không tới hai lần trong cùng một thời điểm”. lạc cảnh thiên nói.
Sở như mộng hơi ngẩn ra, sau đó có chút trầm trọng gật đầu. hắn cho rằng nếu như lợi dụng máu của lạc cảnh thiên sẽ rất dễ khiến một đế quốc sụp đổ. hắn còn