Hắn trong lòng vẫn luôn đề phòng lấy hai người họ, sống nhiều năm như vậy, hắn sẽ không tin vào báo đáp ân tình bốn chữ này. nhất là tại trong cái xã hội như hiện nay.
Nói lạc cảnh thiên giả nhân giả nghĩa cũng không quá đáng, dù sao hắn xác thực cứu mấy người này vì có mục đích riêng, ban đầu chính là vì muốn củng cố địa vị của mình, về sau lại là muốn họ phục vụ cho mình. nói hắn như vậy, xác thực không quá.
Nhưng mà, vậy thì tính sao?!
Chỉ cần không thẹn với lòng, chỉ cần có thể có thực lực san bằng thánh địa, cho dù đồ sát cả một tòa thành hắn cũng làm, huống chi hắn cũng kém chút tự tay tạo ra một tòa thành cao cấp sụp đủ đây?!
Rất nhanh thời gian liền đến, lạc cảnh thiên cùng lạc thiên y liền trở về lại chỗ cũ, lúc này những người khác đã sớm ở chỗ cũ đợi bọn họ. thấy hai người trở về, đám người hạ thần liền vội hỏi.
“các ngươi bên đó thế nào?”.
“không phát hiện cái gì, ngay cả ma thú cũng không có”. lạc cảnh thiên lắc đầu nói.
“bên chúng ta cũng vậy”. sở như mộng nói.
“chúng ta cũng thế”.
“ta có phát hiện”. tiêu nhược thủy lên tiếng.
Cả đám ánh mắt đều đổ dồn về phía nàng.
“ta nghĩ ta biết đám yêu tộc đi đâu”.
“tốt, vậy ngươi dẫn đường”. lạc cảnh thiên nói xong đưa tay lên tạo ra một cái cổng không gian dẫn đám người ra khỏi không gian kính.
Tiêu nhược thủy rất nhanh liền mang theo đám người tới gần một cái sơn động.
“ta thấy họ đi vào bên trong, ta không dám theo, khoảng cách không đủ”. tiêu nhược thủy chỉ vào bên trong nói.
Lạc cảnh thiên ánh mắt nhìn vào bên trong, hắn có thể thấy được tình huống bên trong như nào, thuần túy chỉ là một cái sơn động bình thường. nhưng tiêu nhược thủy nói thế, hắn đoán rằng bên trong có lối đi ngầm nào đó.
Hắn dẫn đầu đi vào trong, đám người thấy lạc cảnh thiên đi vào cũng nhao nhao đi theo.
Sơn động không lớn, cũng chỉ dài vài chục mét, đám người có thể dò xét toàn bộ sơn động, nhưng là lại không phát hiện bất kỳ lối đi bí mật nào.
“cảnh thiên, ngươi tới đây xem”. đinh tiểu vân âm thanh vang lên.
Lạc cảnh thiên vội chạy tới, nhìn về nơi đinh tiểu vân nói, hắn ánh mắt hơi co rụt lại.
Trên tường có một cái vòng tròn cùng những họa khắc kỳ quái. hắn nhìn không ra đây là cái gì, nhưng mà hắn lại thấy được chữ viết trên đó. kia là cổ ngữ, hắn tốn tới 5 năm để học được cổ ngữ, làm sao có thể không biết thứ này.
Tuy nhiên không biết đây là cái gì, nhưng chữ viết trên đó lại nói tới chiêm tinh thuật. sau một lát, hắn liền hiểu.
Bên trên thực tế chỉ nhắc tới chiêm tinh thuật mà thôi, nó giống như là có người cố ý để lại. tuy không biết là ai, nhưng người này khẳng định là một tên pháp sư.
Cổ ngữ cũng không phải độc quyền của pháp sư, nhưng chữ kim kia lại chỉ có pháp sư mới có thể viết. hắn có thể cảm nhận được ma lực lưu lại bên trong, một nguồn ma lực rất mạnh, mạnh tới đáng sợ.
Nhưng theo năm tháng, hiện tại ma lực kia chỉ còn sót lại rất ít.
Nhìn kỹ, hắn đưa tay lên chạm vào một cái hình khắc, sau đó bắt đầu di chuyển hình khắc đó. đám người thấy lạc cảnh thiên di chuyển được hình khắc, cả đám đều giật nảy mình.
Chữ kim kia nằm trong tứ hà đồ trong mệnh số chiêm tinh, thất lục cung. theo chiêm tinh thuật, hà đồ, chính là họa thư do quy tắc hình thành. theo hắn biết, họa thư còn có hai quyển, bát quái cùng lạc thư.
Tứ hà đồ thuộc về ám năng, trong chiêm tinh thuật đại biểu cho chính là bạch hổ. mà thất lục cung chính là nằm trong cửu cung. hắn không hiểu quá nhiều về mấy thứ này, nhưng nếu đã là chữ kim trong chiêm tinh thuật, như vậy chỉ cần sắp xếp tìm theo thất lục cung, chính là cung thứ bảy và sáu liền có thể.
Tốn khoảng vài phút, lạc cảnh thiên liền sắp xếp thành công.
Hắn đứng dậy, tay đưa ra đặt lên trên chữ kim, sau đó ấn xuống.
Trong nháy mắt, chữ kim sáng lên, sau đó ánh sáng chiếu vào các hình đồ còn lại tạo thành một bức họa bạch hổ.
Oanh!
Một tiếng vang kêu lên, bức tường chuyển động. ngay sau đó, toàn bộ bức tường biến mất, xuất hiện trước mặt đám người là con đường xinh đẹp vô cùng. mà phía sau cửa động đã tự động đóng lại.
Một bên là một hàng cây phong, một bên là một dãy hoa anh đào, một bên màu đỏ, một bên màu hồng nhạt, cả hai kết hợp lại giống như đang đứng giữa hai thế giới như thế, cảm giác cả linh hồn đều được thăng hoa.
Cả đám người đều ngẩn ra, họ bị cảnh tượng trước mắt này làm hấp dẫn.
“thật đẹp”. tiêu nhược thủy bật thốt.
“nơi này… quá đẹp rồi”.
Lạc cảnh thiên bị cảnh tượng này làm có chút ngây người, nhưng rất nhanh hắn liền lấy lại tinh thần. hắn lập tức có chút hiếu kỳ, bởi vì hiện tại là ban đêm, nhưng bên trong này lại có thể nhìn thấy rõ ràng mọi thứ xung quanh, hơn nữa mặt trời lại hiện, điều này làm hắn cảm thấy