“cái đó là đương nhiên, ta bản thân là nhân loại, là tạo vật hoàn mỹ của tạo hóa. các ngươi yêu tộc nửa người nửa thú, đó mới là dị dạng. nhìn ngươi xem? nửa thân trên là người, nhưng nửa thân dưới là là… ta quên mất, ngươi là tộc gì ấy nhỉ?”. hạ thần hỏi.
“ngươi thật nên học thêm chút kiến thức, nhìn lỗ tai cùng hàm răng của hắn xem, nhìn qua là biết đây là cẩu tộc, nói thế nào ấy nhỉ? dạng chó hình người?”. lăng thiên sở cười nói.
Ha ha ha.
Hai người tại chỗ cười lên.
“vẫn còn nói được sao?”. tên yêu tộc kia gương mặt lạnh xuống.
“ta nói là ngươi dạng chó…”.
Xẹt xẹt xẹt.
Nói chưa dứt lời, tên yêu tộc kia liền lần nữa phát điện. lần này hắn giữ suốt mười giây, nhưng 10 giây này giống như trải qua cả một thế kỷ.
Phù phù phù.
“mẹ kiếp”. hạ thần nhịn không được bạo tục một câu.
“bốn lần, ta bắt đầu yêu thích việc này rồi đấy”. tên yêu tộc kia vừa cười vừa nói.
Lúc này, lạc cảnh thiên cùng sở như mộng đã đến nơi này, đương nhiên là thông qua không gian kính để đi tới, nhìn thấy hai người hạ thần bị trói trên ghế hành hạ, lạc cảnh thiên không hiểu sao có cảm giác hài hước.
Không phải vì hắn ghét hai người này, mà là vì những lời họ nói ra thật quá buồn cười.
Sở như mộng ở bên cạnh sớm đã cười không dứt, hai tên này lúc nào cũng đấu khẩu với nhau, nhưng khi có chung kẻ địch liền hợp lại. chỉ với cái cách nói chuyện kia, đổi lại là hắn cũng sẽ nhịn không được muốn tẩn hai người một trận.
Thật mẹ nó chói tai a.
“các ngươi biết đấy, thứ kia đối với chúng ta rất quan trọng, nó mang tới cho chúng ta tương lai, sẽ không còn cảnh sống chui rúc trong cái nơi tồi tàn này, chúng ta có thể cùng những yêu tộc khác sánh vai”.
“có thể thay đổi cuộc sống của tất cả yêu tộc tại nơi này. nhân loại các ngươi hẳn là biết rõ điều này có ý nghĩa thế nào, năm đó các ngươi không phải cũng làm như vậy sao? vì có thể yên ổn sinh sống mà không ngừng nỗ lực”.
“chúng ta cũng vậy thôi, chúng ta chỉ muốn có cuộc sống tốt hơn”. tên yêu tộc kia lớn giọng nói.
“hắn diễn thuyết còn thật không tệ”. sở như mộng nói.
“cho nên ngươi định giúp hắn sao?”. lạc cảnh thiên hỏi.
“làm gì có chuyện đó, ta chẳng qua cảm thấy hắn làm yêu tộc quá lãng phí. nếu như hắn là nhân loại, ta nhất định kéo hắn đi làm phản, tự xây dựng đế quốc cho riêng mình. khả năng tẩy não của hắn thật quá mạnh”. sở như mộng nói.
Bên ngoài, hạ thần cùng lăng thiên sở không có lên tiếng, họ thừa biết khi mình nói ra sẽ có kết cục như thế nào. cho nên ngậm miệng là biện pháp tốt nhất, ít nhất những tên yêu tộc này sẽ không dễ dàng giết họ.
“để ta nói cho ngươi biết, nếu như thứ kia thật sự hữu dụng, hiện tại các ngươi sớm đã không tồn tại. yêu linh thôn sẽ dùng thứ kia tăng lên thực lực của mình, mà không phải che giấu suốt nhiều năm qua”. hạ thần nói.
“xem ra ngươi đối với chúng ta có hiểu lầm rất sâu”. tên yêu tộc kia nhìn hạ thần nói, sau đó liền đi tới bên cạnh lăng thiên sở, hắn hơi hạ thấp người xuống, nhẹ giọng nói.
“ngươi so với hắn thông minh hơn, ngươi hẳn là biết nên lựa chọn thế nào. nếu như ngươi nói cho ta biết, ta có thể cam đoan để ngươi sống, thậm chí còn có thể đưa ngươi trở lại thế giới nhân loại”.
“ngươi nên tránh ta xa ra một chút, nếu ngươi là một mỹ nữ yêu tộc, ta khả năng sẽ cùng ngươi phát triển một chút vượt giống loài mỹ hảo hoạt động. nhưng ngươi đáng tiếc lại là một cái đực, hơn nữa còn là một con chó đực, ta thật một chút cũng không có hứng thú”. lăng thiên sở nhếch miệng nói.
Nhìn ánh mắt như muốn giết người của tên yêu tộc kia, lăng thiên sở trào phúng nói.
“sao? ngươi là yêu tộc, ta là nhân loại. ngươi cho rằng ta sẽ tin ngươi? ngươi nhìn ta như vậy là mong chờ cái gì? một nụ hôn sao?”.
“ha ha ha”. hạ thần nghe thế cười lên.
“ai cho ngươi lên tiếng?”. tên yêu tộc kia ánh mắt lạnh như băng nhìn hạ thần hỏi.
“để ta nghĩ xem, hình như là mẹ ngươi”. hạ thần thể hiện ra bản tính ác miệng của mình.
Xẹt!
Tên yêu tộc kia nắm lấy cổ hạ thần, lôi điện trong người điên cuồng phát ra. mà lăng thiên sở lại bị trói chung một cái sợi xích với hạ thần, cho nên hắn bất hạnh phải cùng hạ thần chịu đựng lôi điện tẩy lễ.
A!
Lần này, cả hai người đau đớn nhịn không được kêu lên.
Tên yêu tộc kia nắm lấy cổ hạ thần một lúc lâu, cho đến khi gương mặt hạ thần chuyển sang xanh lét thì mới buông tay ra.
Hai kẻ vô lương trong không gian kính lúc này đã đứng không nổi nữa, cả hai đều nằm dưới đất ôm bụng cười không thôi.
Thật quá buồn cười. cứ nhìn gương mặt của tên yêu tộc kia biến thành màu gan heo là họ lại nhịn không được phì cười.
“xem ra các ngươi là không muốn sống nữa. đã như vậy, ta liền thỏa mãn các ngươi, người tới, đem chúng tôi ra ngoài, moi ra linh tâm, sau đó ném cho ma thú ăn”. tên