“ngươi đừng có quá đáng”. tên kia không ngừng né tránh lạc cảnh thiên. vừa lùi vừa quát lên.
“không phải muốn chiếm giữ thân thể ta sao? tới a, ngươi mẹ nó có gan đừng né tránh”. lạc cảnh thiên giống như cũng điên lên rồi.
“ngươi quên mình còn lời hứa chưa hoàn thành sao? ta chết ngươi cũng sẽ chết, ngươi chẳng lẽ muốn để nàng cô độc một mình cả đời?”. tên kia quát lên.
“đi chết đi cho ta”. lạc cảnh thiên cũng không quản hắn nói cái gì, hắn lúc này chỉ biết liên tục công kích, trong đầu có một ý nghĩ duy nhất chính là hắn muốn bóp chết cái tên này.
Hai người, một đuổi một chạy, một đánh một né.
Nhưng mà hai người lại không biết, một con tiểu hồ ly đang ngồi trên đỉnh hỗn độn châu nhìn hai người.
Con tiểu hồ ly kia ngoài thượng cổ chi linh ra thì còn ai nữa chứ? ngay từ ban đầu khi tên kia từ trong hỗn độn châu chui ra nó đã xuất hiện ở đây rồi. mà tên kia cũng chính là bị thượng cổ chi linh nhốt vào trong hỗn độn châu.
Nếu như không quá nghiêm khắc mà nói, tên kia cùng lạc cảnh thiên là một, hai người vốn là một thể. nhưng mà tên kia từ vạn năm trước liền đã bị tách ra khỏi lạc cảnh thiên, sau đó liền bị thượng cổ chi linh nhốt vào trong này.
Nó có năng lực giết tên kia, nhưng nó không có làm như vậy. chủ yếu là có người muốn nhờ nó giam giữ hắn, mà không phải giết hắn.
Người nhờ nó, đương nhiên chính là vận mệnh nữ thần.
Ban đầu nó cũng không biết lạc cảnh thiên cùng tên kia có liên hệ, lúc đầu nó cũng không nghĩ tới việc tên này sẽ xuất hiện tại hỗn độn châu, nhưng khi tên kia lần đầu xuất hiện tại hỗn độn châu, nó liền đã biết được điều này.
Xem ra là tên này lại giở thủ đoạn nào đó để tránh đi ánh mắt của nó, thảo nào mấy năm nay không thấy hắn lên tiếng.
Mà ngẫm lại cũng đúng.
Khó trách lạc cảnh thiên ngày đó lại có thể kiên trì vượt qua kiểm tra của tên thần linh kia.
Mà tên này có thể thoát ra được, chính là do nó thả ra.
Nó cũng không phải muốn hại lạc cảnh thiên, mà là muốn để cho lạc cảnh thiên cùng tên kia hợp lại làm một. nhưng hiện tại xem ra, lạc cảnh thiên là không có cái bản lĩnh đó.
Hơn nữa tên kia cũng không phải đèn cạn dầu, bị giam giữ hơn vạn năm lại vẫn có năng lực phản kháng.
Dựa theo thuyết pháp khác để nói, tên kia là tâm ma của lạc cảnh thiên, hay có thể nói là phần ác bên trong hắn. nhưng là bị tách ra vạn năm, hắn cùng lạc cảnh thiên sớm đã không còn quá nhiều liên hệ.
Dù cho lạc cảnh thiên giết hắn cũng sẽ không có tổn thất gì, nhưng tên kia giết lạc cảnh thiên lại không được. cho dù là chiếm lấy thể xác của lạc cảnh thiên, hắn cũng lực bất tòng tâm.
Vạn năm qua, lạc cảnh thiên bị vận mệnh nữ thần không ngừng cho luân hồi khắp vũ trụ, sớm đã hình thành một chỉnh thể linh hồn mới, đó mới là lý do linh hồn hắn có thể đạt tới tử sắc.
Nếu không, với một linh hồn không hoàn thiện, hắn là không có cách nào bước vào cấp độ này.
Lạc cảnh thiên nếu như có thể giết tên kia, đem toàn bộ ký ức trước kia dung hợp lại, linh hồn hắn chắc chắn không lâu sau sẽ bước vào kim sắc. hoàn mỹ linh hồn.
Nhớ tới năm đó vận mệnh nữ thần từng nói, tương lai nếu như có ngày bản thể cùng tên gặp nhau. như vậy nó không được ra tay giúp đỡ lạc cảnh thiên, nhưng mà, cũng không có nói không được nhắc nhở.
Thượng cổ chi linh khóe miệng khẽ nhếch lên. mặc dù vận mệnh nữ thần mạnh hơn nó nhiều lắm, nhưng mà, nó cũng không nhất thiết phải nghe theo. đạt tới cái cấp độ đó, rất nhiều chuyện vận mệnh nữ thần không được can thiệp.
Cho nên, nó quyết định, không nghe lời nàng.
“chậc chậc, thật đúng là một cuộc chạy đua nhàm chán a”. thượng cổ chi linh lớn giọng nói.
Cả hai người nghe được giọng nói của nó, nhất thời dừng lại.
“là ngươi?”. cả hai đồng loạt lên tiếng. nhưng một cái là mang theo vẻ kinh ngạc, một cái khác lại mang theo cừu hận.
“ha ha, không hổ là nhất thể tách ra, ngay cả lời nói cũng giống nhau như đúc”. thượng cổ chi linh bật cười nói.
“ngươi làm sao lại ở đây?”. lạc cảnh thiên kinh ngạc hỏi.
“chuyện vui như này, ta làm sao sẽ bỏ qua chứ. ha ha, hai ngươi các ngươi chạy lâu như vậy không mệt sao? quên, nơi này là ý thức hải, vốn không có mệt mỏi khái niệm này”.
“ta sớm muộn cũng giết ngươi”. tên kia nghiến răng nghiến lợi nói.
“chậc chậc, bị nhốt hơn vạn năm, tính tình lại không thay đổi chút nào. muốn ta giam ngươi thêm một vạn năm nữa sao?”. thượng cổ chi linh cười nói.
“ngươi có gan giết ta đi”. tên kia tức giận quát lên.
“không, ta từng hứa sẽ không lại giết người. linh hồn cũng vậy, ta là sẽ không vi phạm lời hứa này. ngươi vẫn là đừng khiêu khích ta, nếu không ta lại nhịn không được nhốt ngươi vào đấy”. thượng cổ chi linh coi thường nói.
“hắn là ai?”. lạc cảnh thiên nhìn hai người, sau đó trầm giọng nói.
“ngươi không phải đã biết rồi sao? hắn là ngươi, hay nói cách khác, hắn là phần ác bên trong ngươi”.
“là như thế sao? như vậy, ta lại là ai đây?”. lạc cảnh thiên lạnh nhạt