“ngươi đã sớm tỉnh?”. nhìn lạc cảnh thiên tỉnh lại, lạc thiên y khó tin nhìn hắn.
“khục, ta vừa mới tỉnh không lâu, cách lúc ngươi đến có vài phút mà thôi”. lạc cảnh thiên ho khan một tiếng nói.
“... nói như vậy, ngươi là cố ý không tỉnh lại?”. lạc thiên y có chút khó hiểu, hắn cố ý không tỉnh để làm gì?!
“ha ha, không phải, chẳng qua là có chút mệt mỏi, nên muốn nằm thêm một chút”. lạc cảnh thiên cười nói.
Sở như mộng bĩu môi, cũng không có vạch trần. lạc thiên y tính cách như nào hắn biết, chắc chắn sẽ không quan tâm mấy thứ này, nếu như đổi lại là lạc cảnh điềm, hắn không ngại để lạc cảnh thiên xấu hổ một chút.
“nhìn tới ngươi tinh thần rất tốt a, là có chuyện gì vui sao?”. lạc cảnh thiên đổi chủ đề hỏi.
“mỗi ngày đều tới cùng ngươi “thân mật”, tinh thần không tốt mới có chuyện”. sở như mộng bĩu môi nói.
“cái… ngươi nói cái gì?”. lạc cảnh thiên nhất thời kinh hãi.
Cái gì cùng ta thân mật? lúc ta bất tỉnh nàng làm cái gì?!
“không phải như nàng nói, không phải như ngươi nghĩ loại kia”. lạc thiên y biết hắn hiểu lầm liền vội nói.
“... vậy ngươi làm cái gì?”. lạc cảnh thiên kinh nghi nhìn nàng.
“còn có thể làm cái gì? mỗi ngày đều tới ngậm đầu ngón tay của ngươi, ta còn thật không biết nàng còn có sở thích kỳ quái này đấy”. sở như mộng nở ra nụ cười cổ quái nói.
Lạc cảnh thiên: …
Nghe được lời của sở như mộng, hắn đưa hai tay lên, nhìn trên ngón tay có một lỗ thủng như kim châm, hắn khóe miệng nhất thời giật giật một cái.
Lạc thiên y đây là tranh thủ lúc hắn ngủ, hút máu của hắn?!
“cái đó… cái đó… ta…”. lạc thiên y thấy hắn phát hiện, nhất thời có chút bối rối không biết làm sao.
Thực tế nàng cũng không muốn làm như vậy, tại lúc đi cùng lạc cảnh thiên, sau 81 ngày nàng liền đã không cần đế máu của hắn nữa. cũng từ lúc đó tới nay chưa từng đi hút máu của hắn.
Nhưng là, hiện tại nàng đang gặp bình cảnh, nếu như dựa theo tốc độ tu luyện, chỉ sợ không có vài năm liền không cách nào đột phá. thế là nàng liền nhớ tới máu của lạc cảnh thiên ẩn chứa năng lượng cùng sinh mệnh lực to lớn.
Nhân lúc hắn hôn mê, nàng liền mỗi ngày đều tới hút của hắn một giọt máu. mà trong lúc đó còn vô tình bị sở như mộng bắt gặp.
Lạc cảnh thiên không có giận dữ, cũng không có ý muốn đi trách tội nàng. hắn biết lạc thiên y là người rất có nguyên tắc, nàng có đủ thực lực đem hắn nhốt lại, vỗ béo hắn, mỗi ngày hút máu hắn mà không để hắn chết.
Nhưng nàng không có làm vậy, dù cho có khế ước hạn chế, nàng cũng có nhiều cách khác để làm. nhưng sự thật chứng minh, nàng không phải đối với máu của hắn yêu thích hay có đặc thù đam mê cái gì.
Hiện tại nàng làm như vậy hẳn là có vấn đề nào đó.
“lý do?”. lạc cảnh thiên khó hiểu hỏi.
“ta… ta sắp đột phá, cho nên…”. lạc thiên y bối rối nói.
“chờ một chút, ngươi sắp đột phá cùng việc ngươi mỗi ngày ngậm ngón tay hắn một lần có liên hệ gì?”. sở như mộng khó hiểu nói.
Với sự thông minh của hắn, hắn nghĩ mãi vẫn không hiểu hai vấn đề này làm sao lại có liên quan đến nhau.
“ngươi cũng đừng suy đoán bừa bãi. nàng không phải ngậm ngón tay của ta, mặc dù thật sự là ngậm ngón tay, nhưng không phải như ngươi nghĩ có đặc thù đam mê. nàng là muốn lấy một giọt máu của ta để tu luyện”.
“ngươi hẳn là nhớ lúc trước việc ta cho nàng một giọt máu, chứ? ban đầu nó giúp nàng duy trì sự sống. nhưng hiện tại thì không cần”. lạc cảnh thiên nhìn sở như mộng giải thích.
“vậy máu của ngươi cùng việc nàng tu luyện có liên quan gì?”.
“... ngươi quên rồi? nhớ lúc trước ở xích hồ thành sao? máu của ta là có thể đối với ma thú có một sức hấp dẫn trí mạng. đối với nhân loại hay yêu tộc cũng vậy. khác biệt chính là yêu tộc cùng nhân loại có lí tính, đối với sức hấp dẫn của nó có tính kháng cự rất cao”. lạc cảnh thiên nói.
“cho nên, máu của ngươi có thể bổ sung làm tài nguyên tu luyện?”. sở như mộng giật mình hỏi.
“là có thể hiểu như vậy”. lạc cảnh thiên đáp.
“đáng tiếc a”. sở như mộng thở dài nói.
“đáng tiếc cái gì?”.
“nếu như ngươi là kẻ thù, ta sợ nhịn không được đem ngươi bắt lại, nhốt lại vỗ béo, mỗi ngày rút nửa chén huyết tới uống hay đem chế tạo thành linh dịch. đây đều là tiền a”. sở như mộng nói.
“ngươi mẹ nó có thể hay không lại man rợ một điểm?”. lạc cảnh thiên nhịn không được trừng mắt nói.
Nghe vậy, sở như mộng cười ha hả không đáp.
Lạc thiên y như lọt vào sương mù. mặc dù nàng hiểu hai người đang nói gì, nhưng là thái độ cùng cách cư xử của hai người làm nàng nghi ngờ rất lâu.
Mặt ngoài mà nói lạc thiên y là nam nhân của sở như mộng, đây cũng là điều tất cả mọi người đều biết.
Nhưng mấy năm qua, nàng