“đó là thứ gì?”. hạ thần nhíu mày nhìn thượng cổ tôn giả thấp giọng hỏi sở như mộng.
“ngươi tốt nhất là nên im miệng, tồn tại đó không phải ngươi có thể chọc”. sở như mộng lạnh nhạt nói. hắn biết rõ thượng cổ chi linh khủng bố tới mức nào, cho nên hắn muốn nhắc nhở hạ thần một chút, tránh cho hắn chọc phải tai họa.
“huyết ngục tai ương… là thứ gì?”. tiêu nhược thủy lo lắng lớn giọng hỏi.
“huyết ngục tai ương lài…”.
“ngậm miệng, ngươi không nói không ai bảo ngươi câm đâu”. lạc cảnh thiên trầm giọng nhìn thượng cổ chi linh nói.
Hắn cũng không muốn người khác biết đó là thứ gì, bởi vì lúc này đám người sở như mộng biết cũng chỉ làm tăng thêm lo lắng mà thôi.
“các ngươi thời gian tới quản lý bích thủy đàm một chút, đừng để cho kẻ ngoại lai lẻn vào. ta cũng không muốn căn cứu của chúng ta bỏ ra tâm huyết cùng tính mạng lại lọt vào tay kẻ khác”. lạc cảnh thiên nhìn đám người nói.
“ta sẽ không để ai tới gần”. lạc thiên y gật đầu đáp.
“có phải rất nguy hiểm?”. tiêu nhược thủy hỏi.
“cũng không nguy hiểm, chịu chút khổ mà thôi”. lạc cảnh thiên nhìn tiêu nhược thủy, ánh mắt lộ vẻ nhu hòa nói.
“ngươi gạt ta, đúng không?”. tiêu nhược thủy nhìn chằm chằm lạc cảnh thiên hỏi.
“không, sự thật cũng không có gì phải lo lắng, ta rất nhanh sẽ trở lại, đến lúc đó ta sẽ đem tiểu nguyệt trở về. yên tâm đi”. lạc cảnh thiên đưa tay xoa đầu tiêu nhược thủy đáp.
Tiêu nhược thủy mím môi, sau đó ôm lấy cổ lạc cảnh thiên hôn xuống.
Đám người trừng lớn con mắt.
“mẹ nó, tự nhiên bị nhét một miệng thức ăn cho chó”. hạ thần lẩm bẩm lên tiếng.
“xem ra cũng đến lúc tìm bạn gái rồi”. lăng thiên sở bất lực thở dài.
Sở như mộng cùng đinh tiêu vân nhìn nhau, không biết đang nghĩ cái gì. lạc thiên y thì một mặt hâm mộ, nhưng cũng không có lên tiếng.
Sau một lúc, tiêu nhược thủy mới buông lạc cảnh thiên ra.
Lạc cảnh thiên nhìn nàng, lại nhìn đám người, hắn hít sâu một hơi. bàn tay vẻ ra một cái vòng tròn đầy hoa văn kỳ dị, miệng lẩm bẩm cổ ngữ.
“ma thần tại thượng, ta, tín đồ của ngài, nương theo ma thần vẫy gọi, đi theo bước chân của ngài, ta hướng về huyết ngục tai ương khiêu chiến”.
Vừa dứt lời, bầu trời bất chợt chuyển đen, sấm chớt rền vang, không khí tràn ngập mùi tử vong, trước mặt lạc cảnh thiên xuất hiện một cánh cổng không gian đen như mực, giống như phía bên kia có một thứ đáng sợ nào đó đang chờ đợi hắn.
Lạc cảnh thiên không chút do dự, một bước tiến vào, ngay sau đó, cánh cửa biến mất.
“huyết ngục tai ương… là cái gì?”. sở như mộng nhìn về thượng cổ chi linh nhíu mày nói.
“... đó là thử thách do tứ đại ma thần tạo ra, người có thể vượt qua có thể đạt được một nguyện vọng. bất kể là thứ gì”. thượng cổ chi linh trầm ngâm một lát rồi nói.
“tuy nhiên ta không biết tứ đại ma thần là cái gì, nhưng nghe có vẻ như rất đáng gờm”. hạ thần lẩm bẩm nói.
“đó là tồn tại chỉ cần nhẹ thở một hơi cũng đủ đem thiên linh đại lục san thành bình địa, biến nó thành tử vong tinh cầu loại kia. ngươi cứ nói đi?”. thượng cổ chi linh lạnh nhạt nói.
Đám người: !!!
Có đáng sợ như vậy sao?!
“so với thánh địa thì thế nào?”. sở như mộng khó hiểu hỏi.
“các ngươi cũng gặp qua ám thần, nếu như ám thần ra tay, chỉ cần dùng một phần ngàn sức mạnh cũng đủ tịnh diệt nhân loại lẫn yêu thú, ngươi nói xem?”. thượng cổ chi linh cười nhạt đáp.
Sở như mộng: !!!
Không thể trêu vào, thật đúng là không thể trêu vào.
“vậy lạc cảnh thiên hắn… rốt cuộc huyết ngục tai ương là thứ gì?!”. lạc thiên y lo lắng hỏi.
“đem linh hồn ngâm trong biển lửa, trải qua ngàn ngàn vạn vạn tra tấn, chỉ cần có thể thông qua 18 tầng huyết ngục liền có thể. nhưng mà… suốt ngàn vạn năm qua, số người có thể thông qua, chỉ có hai người”. thượng cổ chi linh nói.
“người nào?!”.
“các ngươi vẫn là không cần biết tốt hơn, nó có thể phá vỡ thế giới quan của các ngươi. tò mò đôi khi cũng không tốt, biết quá nhiều đối với các ngươi rất bất lợi, cứ để lạc cảnh thiên hắn đi làm là tốt rồi, hắn chết không được, không cần lo lắng”. thượng cổ chi linh lắc đầu nói.
…
Lạc cảnh thiên nhìn trước mắt cánh cửa, hắn cố gắng đè nén nội tâm bất an cùng lo lắng. sự thật là, huyết ngục tai ương cũng không có đơn giản như vậy, thượng cổ chi linh tuy nhiên nghe qua, nhưng mà thật sự hiểu nó, ngoài tứ đại ma thần ra, thì cũng chỉ có lạc cảnh thiên là hiểu rõ.
Huyết ngục tai ương cũng không phải là do tứ đại ma thần sáng tạo, mà là do quy tắc hình thành.
Quy tắc chí cao, khó thể phá vỡ.
Lạc cảnh thiên từng đi qua huyết ngục tai ương, cho nên lần này, hắn trải nghiêm sẽ so với lần thứ nhất mạnh hơn gấp ngàn lần. lần đầu tiên đã khiến hắn kém chút hồn phi phách tán, chỉ sợ lần này, lành ít dữ nhiều.
Nghĩ tới tiểu nguyệt vì mình mà hi sinh tính mạng, nghĩ tới điềm điềm còn đang chờ hắn, nghĩ tới tiêu nhược thủy vì hắn làm hết thảy, dùng tính mạng của mình kéo dài thời gian cho hắn. lạc cảnh thiên nội tâm kiên định không thôi, một bước liền tiến vào cánh cửa địa ngục.
Cực âm chi địa!
Cái lạnh thấu xương xuyên qua linh hồn, trực tiếp đem linh hồn lạc cảnh thiên xé xuống một mảnh. loại cảm giác này so với lần đầu trải qua mạnh hơn cả ngàn lần,