Lạc cảnh thiên thả người vào trong bể bơi thư giãn, cả người đều hiện lên một cỗ cảm giác sảng khoái. không biết là do mệt mỏi hay không, nằm được một lúc hắn liền ngủ mất.
Không biết qua bao lâu, hắn liền cảm thấy lỗ mũi có chút ngứa. bất chợt liền tỉnh lại, mở mắt ra liền thấy được một gương mặt xinh đẹp đang nhìn hắn, trên tay còn cầm lọn tóc trêu chọc hắn.
Người này còn có thể là ai khác ngoài lạc cảnh điềm đây?.
“điềm điềm, muội về lúc nào?”. lạc cảnh thiên mờ mịt hỏi.
“ca! ngươi còn dám hỏi ta câu này? 20 ngày qua ngươi đi đâu?”. lạc cảnh điềm phùng má lên nói.
“đương nhiên là đi tu luyện. ngươi cho rằng ta đi chơi sao?”. lạc cảnh thiên cười nói.
“không phải đâu. ca, ngươi không phải ngồi một chỗ khoanh chân tu luyện sao? ra ngoài làm cái gì nha?”. lạc cảnh điềm hiển nhiên cũng không tin.
“pháp sư như ta cũng không phải là võ giả các ngươi. thân thể tố chất cũng chỉ như người bình thường. không đi tu luyện tăng lên, gặp được kẻ địch ngươi để ta làm cái gì? đứng tại chỗ phòng thủ sao?”.
“ta lại không biết chuyện đó”. lạc cảnh điềm lẩm bẩm nói.
“ngươi nói cái gì?”.
“không có gì. ca, mau đứng lên, đừng ngâm nước nữa, không lại bị cảm. ca ngươi cũng thật là, làm sao lại ngủ trong bể bơi. chết đuối làm sao bây giờ?”. lạc cảnh điềm bất mãn nói.
“... ngươi là quan tâm ta? vẫn là tổn hại ta?”. lạc cảnh thiên không biết nên nói cái gì.
Đây là tiếng người sao? ta rõ ràng là nằm trên phao ngủ a. nơi nào ngâm nước?.
“hì hì. ai bảo ngươi đi không nói với ta một tiếng”.
“được, ngươi xinh đẹp ngươi nói tính”. lạc cảnh thiên bất đắc dĩ nói.
“hừ, người ta lúc nào không xinh đẹp? đúng rồi, ca, ngươi mau dậy đi. phúc bá mang y phục của ngươi đến rồi”. lạc cảnh điềm nói.
Lạc cảnh thiên ngẩn ra, nhìn đồng hồ. lúc này đã hơn 5 giờ chiều.
Thời gian trôi qua nhanh như vậy? hắn mới chợp mắt có một chút liền đã hơn 5 giờ rồi?.
“được rồi. mới hơn 5 giờ mà thôi, đợi ta bơi một chút liền lên”.
Lạc cảnh thiên đáp một tiếng, sau đó từ trên phao lăn xuống hồ bơi. bắt đầu bơi lội.
Lúc trước hắn rất lười, ngoài du lịch ra gần như đối với những thứ khác cần vận động không hề chú ý.
Nhưng bây giờ khác biệt, thân thể hắn tốt a.
Lạc cảnh điềm đứng bên trên nhìn lạc cảnh thiên bơi qua bơi lại, ánh mắt có chút sáng lên.
Không nghĩ tới cơ thể ca ca thật đẹp. dáng người thật hoàn hảo. đây là làm sao luyện được?.
Trước kia nàng cũng không phải không có thấy lạc cảnh thiên thân thể, nhưng trước đó dáng người quả thật cũng không tính là đẹp mắt. hơn nữa nhìn có chút yếu đuối.
Hiện tại khác biệt, thân thể lạc cảnh thiên cơ bắp rất hoàn mỹ, bắp thịt săn chắc mà không quá lố. giống như điêu khắc một dạng. quả thực chính là biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Quả thực chính là nobita biến thành dekisugi a.
Đương nhiên đây chỉ là so sánh, dù sao lạc cảnh thiên trước giờ vẫn rất đẹp trai, chỉ là có chút giống tiểu bạch kiểm. đâu giống như bây giờ, cơ thể tràn ngập nam nhân vị.
Lạc cảnh điềm nhìn đôi mắt đều hiện lên ngôi sao nhỏ. nếu như có thể sờ sờ một chút liền tốt.
Sau đó, nàng đột nhiên cảm thấy gương mặt có chút nóng lên. liền không còn quan tâm đến lạc cảnh thiên liền chạy ra ngoài.
Ta đây đang nghĩ cái gì nha?.
Lạc cảnh thiên vận động người một chút liền đi lên.
“thiếu gia, âu phục đã chuẩn bị xong”. phúc bá từ ngoài tiến vào, thấy lạc cảnh thiên liền cúi đầu nói.
“ừm, ta biết. phúc bá, ngươi cho sủng vật của ta ăn chưa?”.
“thiếu gia, ta đã làm theo lời ngài can dặn, chỉ là… thiếu gia. ngài từ lúc nào ưa thích nuôi chó?”. quản gia hiếu kỳ hỏi.
“hả? ngươi nhìn lầm. đó là hồ ly, không phải chó”.
“hồ ly? thiếu gia! thật là hồ ly sao?”. phúc bá có chút kích động hỏi.
“đúng thế, thế nào? khó nói ngay cả hồ ly ngươi cũng không biết?”. lạc cảnh thiên hơi chút sửng sốt.
Hồ ly mà thôi, ngươi kích động như vậy làm gì?.
Khoan đã! giống như thế giới này động vật hoang dã sớm đã không tồn tại đi? khó trách ông ta kích động như vậy. nên cùng ông ta giải thích thế nào? đây là một chuyện phiền phức a.
Nếu không dứt khoát nói nó là chó?.
“thiếu gia, ngươi thế nào đạt được nó? phải biết hồ ly nhưng là rất hiếm gặp, chỉ ở vùng phía bắc mới có a”. phúc bá kích động nói.
“hả? ngươi thế nào biết?”. lạc cảnh thiên nhất thời ngẩn ra. lời này có ý gì?.
“thiếu gia, ngươi chẳng lẽ không biết, sủng vật, nhất là những sủng vật hoang dã như này đều xuất phát từ phía bắc sao? nơi đó có một nơi chuyên môn đào tạo sủng vật. hơn nữa cũng là nơi duy nhất tồn tại động vật hoang dã nguyên thủy a”. phúc bá nói.
“... ý ngươi là, động vật hoang dã vẫn tồn tại? mà không phải biến thành ma thú hoặc yêu tộc?”.
“đúng thế. năm đó ta theo lão gia may mắn đến phía bắc, cho nên mới biết được. điều này trên mạng cũng không có ghi chép, chỉ tồn tại trong trang web riêng của võ giả nên người bình