Phù.
Lạc cảnh thiên thở nhẹ ra một hơi.
Mặc dù hắn thắng, nhưng cũng không phải như mọi người nghĩ đơn giản như vậy. nhìn thì có vẻ khoa trương, nhưng thực tế đã là cực hạn của hắn. cũng không phải cực hạn về sức chiến đấu, mà là cực hạn về sử dụng lực lượng thân thể.
Hắn đem ma lực ngưng tụ ra mấy cái kia tiêu hao không bao nhiêu, nhưng lại tốn quá nhiều sức lực. bởi vì ngưng tụ ra ban đầu cơ bản đều là vật thật tồn tại. muốn đem một cái đại đao dài bốn mươi mét nhấc lên đơn giản chính là mệt muốn chết.
May mắn hắn ban đầu là ngưng tụ một vật ảo, nhìn như thật nhưng không phải thật. nhưng khi dùng nó đánh người, hắn mới thật sự đem nó biến thành thật.
Mà khi đó, sức ép hắn phải chịu là cực lớn.
Hắn có cả trăm cách đem tạ minh viễn đánh không hoàn thủ được. nhưng mà vì cái gì hắn lại làm điều hao tốn sức lực lại không phải đặc biệt hiệu quả như thế đây?.
Thực tế là hắn muốn giấu diếm thực lực cùng muốn uy hiếp đám người một chút…
Tốt a.
Hắn thuần túy chính là muốn tinh tướng.
Nhìn đám người phản ứng, hiệu quả cũng không tệ lắm.
Men theo bậc thang đi xuống, lạc cảnh thiên nhìn lên khán đài…
Chờ chút.
Làm sao nhìn ánh mắt đám người này có chút không đúng lắm.
Reo hò đâu? tiếng vỗ tay đâu? làm sao đều nhìn hắn như thế?.
“cảnh thiên ca ca”.
Ngay lúc này, phía sau hắn vang lên giọng nói làm hắn giật nảy mình.
Quay đầu nhìn lại liền thấy sở như mộng đang cười tủm tỉm nhìn hắn.
Lạc cảnh thiên: ….
Ta cứ nói đi.
Hóa ra là con hàng này đang gây chuyện.
Đại ca, ngươi không có chuyện tìm ta làm cái gì? không thể đợi lúc khác sao? làm sao lại canh đúng lúc này chạy tới? ngươi mẹ nó là muốn hại chết ta đi?.
Thảo nào hắn cảm thấy ánh mắt đám người là lạ. đây là ánh mắt muốn đem hắn ăn tươi nuốt sống a.
“chuyện gì?!”. lạc cảnh thiên nhịn xuống lùi lại một bước, hắn thật sợ mình nhịn không được một bàn tay giơ lên quất con hàng này.
“hiện tại có thời gian sao? ta muốn cùng ngươi nói chuyện một chút”. sở như mộng nói.
“ngươi mất điện thoại rồi a?”. lạc cảnh thiên có chút im lặng lên tiếng.
“ha ha. ngươi thật hài hước. đều gặp nhau tại đây, cần gì gọi điện thoại. không thấy phiền phức sao?”. sở như mộng bật cười nói.
“ngươi phiền phức hay không ta không biết, nhưng ta chắc chắn ta có phiền toái không nhỏ”. lạc cảnh thiên nhìn quanh rồi nói tiếp.
“nói đi, tìm ta có chuyện gì”.
“ở đây không tiện lắm. tới thiên nguyệt lâu đi, nơi đó tính an toàn cao hơn, cũng không có người dư thừa”.
“ngươi giống như đối với thiên nguyệt lâu rất hướng tới a”.
“không có cách, nơi đó là tài sản của sở gia”. sở như mộng nhún vai nói.
“... được rồi, đi thôi”.
“không mang theo muội muội ngươi?”.
“không cần, ta với nàng đang chiến tranh lạnh”.
“có thể nhìn ra được. không nghĩ tới một tên muội khống như ngươi lại có ngày cùng muội muội mình chiến tranh lạnh. cái này có thể liệt vào thế giới thập đại chi mê a”.
“nói nhảm nhiều quá, lời nói dư thừa không cần nói. mục đích của ngươi cũng đạt được, cũng đừng tiếp tục diễn”. lạc cảnh thiên lạnh nhạt nói.
Con hàng này thuần túy chính là để người nghĩ “nàng” là người của hắn a.
“tốt thôi”.
Hai người sải bước rời đi.
Đám người ánh mắt nhìn chằm chằm về phía lạc cảnh thiên, sau một lúc, một người lên tiếng.
“lại một đóa hoa nhài cắm bãi cứt trâu”.
“... huynh đệ ngươi câu này có đạo lý”.
“nói tốt”.
…
Cùng sở như mộng tới thiên nguyệt lâu, lạc cảnh thiên tùy tiện chọn vài món ăn cùng thức uống rồi nói.
“vào vấn đề chính đi”.
“ngươi hẳn là đoán được đi?”. sở như mộng nói.
“là chuyện hợp tác lúc trước? ta có chút không hiểu, ta nhớ được ta từ chối qua, ngươi làm gì còn cố chấp?”.
“ta nghe nói ngươi đang muốn đối phó tạ gia”.
“... xem ra tin tức này người người đều biết”. lạc cảnh thiên bất đắc dĩ nói.
“cũng không tính là gì. nhưng mà… ta thế nào cảm thấy, ngươi đối phó tạ gia là giả, xây dựng thế lực của mình mới là thật đây? có phải ngươi nghe thấy tin tức gì?”. sở như mộng cười nói.
Lạc cảnh thiên không đáp lời.
“thế nào? bị ta đoán trúng?”.
“có người nào nói cho ngươi biết ngươi rất đáng ghét không?”. lạc cảnh thiên liếc hắn một cái rồi nói.
“ha ha, không có. nhưng ta nghĩ, người yêu thích ta nhiều hơn số người ghét ta gấp mười lần. ngươi tin không?”.
Điều này hắn thật tin.
Mặc dù con hàng này rất đáng ghét, iq cao không nói, eq còn thuộc hàng biến thái.
Quả nhiên nữ trang đại lão không dễ chọc.
“đã ngươi cũng đoán được, ngươi định dùng tin tức này làm gì? lấy nó uy hiếp ta? vẫn là dùng bảo thủ bí mật đánh yểm trợ để cùng ta hợp tác?”. lạc cảnh thiên hỏi.
“đều không phải. ngươi biết vì cái gì ta muốn cùng ngươi hợp tác sao?”. sở như mộng lắc đầu nói.
“sẽ không phải vì ta đi?”.
“ha ha!”. sở như mộng nghe thế cười lạnh.
Ngươi ở đâu ra tự tin?!
“được rồi, ta nghĩ không ra bản thân ngoài có một chút con đường cũng không còn gì khác. bất kỳ là tạ gia, vẫn là mạc gia đều có. ta thật nghĩ không ra ngươi vì cái gì muốn hợp tác với ta”. lạc cảnh thiên thật lòng đáp.
“ta điều tra qua lạc gia. ngươi biết ta phát hiện cái gì sao?”. sở như mộng nhìn lạc cảnh thiên nói.
“nói đi”. lạc cảnh thiên lạnh nhạt nói.
Hắn cũng không vì sở như mộng điều tra lạc gia mà tức giận. những thế lực điều tra lạc gia không có vài chục cũng có một trăm. thêm sở gia không nhiều, thiếu sở gia không nhiều không ít. cần gì phải tức giận.
“sâu không lường được”. sở như mộng chăm chú nhìn hắn rồi phát ra một câu.
“... ha ha, ngươi nói chuyện có