Cô gái ba mắt im lặng một lúc rồi nói:- Đây là một trong những phát minh kiệt xuất nhất của nền văn minh gốc Daya. Sau khi nhắm mắt lại, ngươi sẽ có thể cảm nhận được.Nhắm mắt? Lâm Siêu nhắm mắt lại theo lời cô ta.Bộp!Cơ thể hắn đột nhiên bị chấn động, từ trước ngực bỗng truyền một lực đẩy khiến cả người hắn bị mất tự chủ phải lùi về sau mấy bước. Sau khi Lâm Siêu mở mắt ra, phía trước mặt hắn chính là... bức tường trong con hẻm nhỏ kia.Mình bị đẩy ra ngoài rồi!Lâm Siêu gần như muốn hộc máu mồm. Đây là loại trí năng di tích gì thế? Sao lại vô liêm sỉ như vậy!- Tiểu Siêu?Lâm Thi Vũ chờ ở bên ngoài thấy quần áo của Lâm Siêu đã rách tươm liền vội vàng bước về phía hắn, cô lo lắng nói:- Em có bị thương không?- Em không sao, chỉ là bị rách áo thôi.Lâm Siêu cười với cô để cô cảm thấy yên lòng.- Thế thì tốt.Lâm Thi Vũ thấy trên lưng hắn không có vết thương nào thì cũng tin lời hắn.Phạm Hương Ngữ che miệng cười khẽ, nói:- Hiếm thấy được anh nhếch nhác như vậy. Không phải là bị đá ra ngoài đó chứ!Sắc mặt của Lâm Siêu trở nên đen sì, hắn liếc ngang cô ả một cái. Trong lòng hắn có hơi cảm thấy phiền muộn, trí năng di tích này thật quá là vô lại. Phần thưởng cũng đã đưa cho hắn rồi mà lại không cho hắn bản hướng dẫn sử dụng. Chẳng lẽ Zeus ở kiếp trước sau khi nhận được cây tiến hóa sẽ tự mình tìm ra cách dùng sao?Hắn suy nghĩ một lát rồi cũng đành bỏ qua việc xông vào lần nữa để uy hiếp. Đoán rằng mình vừa mới vào bên trong là sẽ bị cô ta đẩy ra ngoài ngay.- Chỉ có thể tự mình tìm cách mà thôi. Dù sao thì đồ cũng đã ở trong tay mình rồi, cuối cùng sẽ biết được cách sử dụng mà thôi.Lâm Siêu xoay người nói:- Chúng ta đi thôi. Em muốn đi làm một việc, mọi người chờ em ở phía trước đi.- Em muốn đi săn ư?Lâm Thi Vũ thấy hắn bảo muốn đi liền giữ chặt tay áo hắn, nói:- Hiện giờ chị cũng là tiến hóa giả rồi, em dẫn chị đi cùng với nhé!Lâm Siêu nhìn dáng vẻ bịn rịn không rời của Lâm Thi Vũ, hắn xoa xoa đầu cô, nói:- Ngoan nào, em sẽ quay lại ngay thôi.Lâm Thi Vũ gạt tay hắn ra, cô nhăn mày nói:- Không được xoa đầu chị, làm vậy khác gì em là anh chứ. Tại sao không thể dẫn chị theo? Có phải rất nguy hiểm hay không?Lâm Siêu cười khẽ một tiếng, nói:- Đối với hai người mà nói thì rất là nguy hiểm. Thế nhưng đối với em lại không có vấn đề gì cả. Yên tâm đi, em nhất định sẽ trở về an toàn.- Như vậy thì... Vậy thì thôi, nhất định phải trở về an toàn đấy nhé. Ngoéo tay nào!Lâm Thi Vũ giơ ngón tay út ra, cô nhìn hắn một cách nghiêm túc.Lâm Siêu cười cười. Sau khi ngoéo tay với cô xong, hắn nói với Phạm Hương Ngữ:- Bảo vệ tốt chị gái tôi và nhớ chăm sóc cho tiểu thảo.- Biết rồi.Phạm Hương Ngữ đồng ý một cách buồn phiền. Cô ả nhìn ra được, dường như ác ma này mới tìm được bảo vật khó lường nào đó rồi. Hy vọng làm phản của cô ả lại càng trở nên mịt mù hơn.Lâm Siêu vẫy tay gọi Hoàng Kim Khuyển tới, con chó ngay lập tức chạy về phía hắn.Sau khi đưa Lâm Thi Vũ đến nơi an toàn, Lâm Siêu dẫn Hoàng Kim Khuyển chạy tới vườn bách thú. Không lâu sau, hắn đã tới trước cửa vườn bách thú Long Hải.Chỉ thấy phía trước lối vào khắp nơi toàn là những đống đổ nát với những vệt máu khô và rất nhiều xác của đám quái vật biến dị. Trên mặt đất còn lưu lại rất nhiều dấu chân nhốn nháo của quái vật. Hiển nhiên, trận đại chiến lần trước của hai con quái vật khổng lồ đã khiến những con quái vật biến dị ở đây bỏ chạy tán loạn rồi.Bây giờ, mục tiêu chính của Lâm Siêu chính là hai con quái vật khổng lồ ở đây.Phần phật!Hắn vừa nghĩ một cái là cánh rồng qua cải tạo đã ngay lập tức mọc ra. Chỉ thấy phía sau lưng hắn bỗng xuất hiện một đôi cánh chim có những chiếc lông vũ đen nhánh và sắc như thép. Ở bên dưới ánh mặt trời, chiếc cánh phản chiếu ra cái vẻ sáng bóng và lạnh lẽo.Hoàng Kim Khuyển bị dọa cho nhảy cẫng lên, suýt chút nữa thì bỏ chạy mất dạng. Từ trong nhận thức, nó biết rằng con người sẽ không thể mọc ra được thứ như vậy. Hơn nữa, từ trên đôi cánh này nó còn ngửi thấy được một cái khí tức rất kinh khủng, một loại áp bức xuất hiện trong linh hồn. Kể cả là hai con quái vật khổng lồ lần trước cũng không khiến nó cảm thấy như vậy.Lâm Siêu nhìn nó một cái rồi dặn dò:- Ở đây đợi tao.Thân thể Hoàng Kim Khuyển run lên, nó gật đầu một cách dè dặt.Vù!Đôi cánh chim trên lưng Lâm Siêu vỗ một cái khiến xung quanh nổi lên một cơn lốc nhỏ, hắn bay vút lên trời. Từ trên không trung nhìn xuống, cả cái vườn bách thú đều lọt vào trong tầm mắt của Lâm Siêu. Trước tiên hắn bay đến