Trảm Tinh!
Chỉ hai chữ vô cùng đơn giản, lại có thể nói lên sự thần diệu cùng uy lực của chiêu kiếm pháp này.
Trên thế giới, mặt trời, mặt trăng và ngôi sao.
Trong truyền thuyết tại Viễn Cổ, mặt trời mặt trăng và ngôi sao chính là thời điểm Khai Thiên Tích Địa, trong Vũ Trụ ra đời Linh Khí. Đạo thứ nhất Linh Khí, hóa thành Kim Ô mặt trời, chiếu sáng Tam Giới, lại có một đạo hóa thành Giảo Nguyệt, khiến cho ban đêm sẽ không đen kịt, mà ngôi sao chính là đạo thứ ba Linh Khí, hóa thành ngôi sao, chỉ dẫn thế gian.
Trong truyền thuyết, Tam Giới mỗi khi xuất hiện một tu vi Thông Thiên, có khả năng xuyên thẳng qua Tam Giới, cùng Thiên Địa đồng thọ Thánh Giả, bên trên bầu trời, sẽ ngưng tụ thành một ngôi sao.
Bầu trời hôm nay, ngôi sao ngàn vạn, Tam Giới xuất hiện không biết mấy vạn vạn năm, cũng không biết xuất hiện bao nhiêu Thánh Giả để cho Tam Giới nhìn lên. Mỗi một gã Thánh Giả, theo như truyền thuyết đều có thể dời sông lấp biển, có khả năng hủy thiên diệt địa, thọ nguyên của bọn hắn vô cùng vô tận, cùng Thiên Địa đồng thọ, nhật nguyệt đồng quang.
Mỗi một gã Thánh Giả, là đại biểu cho một ngôi sao. Mà một kiếm này của Tô Hạo lại có tên là Trảm Tinh.
Trên Tài Quyết Đài, hai người lẳng lặng giằng co, ai cũng không dám tùy tiện ra tay, bọn hắn biết rõ, một chiêu này xuất ra chính là ngươi chết ta sống.
“Kiếm Trảm Tinh Thần? Khẩu khí thật lớn, ngôi sao chính là Thánh Giả biến thành, lại dám tùy tiện đặt tên như thế.”
“Đúng là như thế, dù cho có trảm Nhật trảm Nguyệt cũng không có cuồng vọng đến mức Kiếm Trảm Tinh Thần, nhật nguyệt chính là hư vô, nhưng ngôi sao chính là Thánh Giả.”
“Ta ngược lại là muốn nhìn xem một kiếm này uy lực cường hãn đến mức nào, cũng dám gọi là Kiếm Trảm Tinh Thần.”
“Ta xem ra chỉ là “khè” mọi người mà thôi, tại Tấn Quốc của ta còn chưa tính, nếu là ở Đại Tần đế quốc, chỉ sợ vừa nói ra miệng bốn chữ Kiếm Trảm Tinh Thần liền sẽ bị người chém giết tại chỗ.”
“Bất quá Tô Hạo chính là Thiên Kiếm Tông Vô Ảnh Phong chi chủ, phu nhân của hắn lại đến từ Hi Linh Yêu Tộc, có lẽ bản thân hắn cùng chúng ta có bất đồng rất lớn, nói không chừng thật sự có được tuyệt cường chi lực.”
“Tiểu tử ngươi có ý tứ gì? Dám nói Tô Hạo đại nhân khả năng cũng có được Yêu Tộc huyết mạch?”
“Ta chỉ là tùy tiện nói ra thôi, đảm đương không nổi đâu.”
Dưới Tài Quyết Đài, mọi người nhao nhao nghị luận, đối với chiêu Trảm Tinh này có chút kiêng kỵ.
“Tô phong chủ quả nhiên khoa trương, không giống bình thường, Trảm Tinh Trảm Tinh, muốn đem Thánh Giả chém giết dưới kiếm, chỉ là hai chữ này khiến cho bổn tọa cảm thấy cảm xúc kích động, cảm thấy không bằng…” Đỗ Thuần Thiên rung đùi đầy vẻ đắc ý, chắc lưỡi hít hà.
“Không thể tưởng tượng được tại Thiên Kiếm Tông còn có một người nói chuyện so với hoàng huynh còn muốn khí phách hơn, thật sự là không thể tưởng tượng được đây.” Đoàn Uân Sa sợ hãi thán phục không thôi.
“Hoàng huynh chính là Tấn Quốc chi chủ, nói chuyện làm việc dù có bá đạo một ít cũng không sao, không thể tưởng được là ở Thiên Kiếm Tông Vô Ảnh Phong chi chủ vậy mà cũng tràn đầy dã tâm cùng ý chí, thật là khiến cho ta tán thưởng.” Đoàn Hồng Trình cười cười quái gở.
“Hai vị Vương gia xem ra đối với Tô Hạo Phong chủ vẫn là nhận thức chưa đủ, Tô Hạo Phong chủ há lại là thường nhân, phu nhân của hắn chính là Yêu Tộc, nữ nhi lại mang Yêu Tộc huyết mạch, môn hạ mười Đại đệ tử mà mỗi người đều tinh nhuệ, nghe nói tu luyện Thập Sát Trận, có thể cùng Kim Đan Cảnh cường giả đối chiến, dã tâm của hắn đã rành rành. Một chiêu kiếm pháp của hắn gọi là Trảm Tinh, dã tâm đã lộ rõ ra rồi.” Đỗ Thuần Thiên cười ha hả, thoạt nhìn bộ dạng xem ra hiểu rất rõ Tô Hạo.
“Thì ra là thế, đa tạ Đỗ gia chủ chỉ điểm.” Hai vị Vương gia chắp tay đáp lễ, đồng dạng cười to.
“Đúng không? Hai chữ Trảm Tinh thật sự là rất khoa trương sao? Bất quá cũng giống như Đỗ gia có cao thủ càng kiêu ngạo hơn đấy.”
Ngay tại thời điểm ba người cất tiếng cười to, một giọng nói lạnh lùng truyền đến, ba người quay đầu nhìn lại, nhìn thấy Diệp Vân vẻ mặt lạnh nhạt nói ra.
“Tiểu tử nhà ngươi ăn nói lung tung cái gì đó? Đừng tưởng chúng ta không tính toán là sợ ngươi.” Đoàn Hồng Trình tức giận quát.
“Đỗ gia của ta có người nào đó so với Tô Hạo Phong chủ còn muốn kiêu ngạo hơn hay sao? Ngươi nói ra xem.” Đỗ Thuần Thiên sắc mặt lạnh lẽo, trầm giọng quát.
Diệp Vân cười cười, nói:” Nghe nói Đỗ gia nổi danh đệ tử trẻ tuổi thiên phú kinh người, kinh tài tuyệt diễm, vừa hơn mười tuổi liền biết được kiếm đạo chân ý, không biết có người này hay không?”
Đỗ Thuần Thiên âm thanh lạnh lùng, nói:” Lúc trước ngươi mới cùng Kiếm Ngân giao thủ, không cần nói chuyện như thế.”
Diệp Vân ồ lên một tiếng, nói:” Nguyên lai chính là Đỗ Kiếm Ngâm, không sai không sai, thật sự là hắn có nói đã lĩnh ngộ qua kiếm đạo chân ý, ta còn tưởng là ở Đỗ gia có đến hai đệ tử có thiên phú kinh người nữa. Ta nhớ được Kiếm Ngâm huynh tu luyện một bộ kiếm thuật, có tên gọi vô cùng bất phàm.”
Đỗ Thuần Thiên biến sắc, khóe miệng co quắp liền hai cái ( thằng cha này bị mắc kinh phong chắc luôn, có chuyện gì đều là khóe miệng co quắp – DG)
“Tên gọi là gì? Ta cũng muốn nghe qua, chẳng lẽ so với Trảm Tinh còn nuốn cuồng vọng hơn?” Đoàn Hồng Trình quát lớn.
Diệp Vân liếc nhìn Đỗ Thuần Thiên, cười nói:” Nếu như