Dưới chân Thủy Thanh Huyên phảng phất như có cầu thang vô hình cho nàng từng bước đi lên, nàng bước liên tục nhẹ nhàng chẳng mấy chốc đứng tại trong hư không.
Tô Hạo nhìn thấy, trong mắt tràn đầy vẻ khiếp sợ. Người thê tử này đã cùng hắn chung giường chung gối gần hai mươi năm, nhưng không thể tưởng được ngày hôm nay lại đem một mặt không muốn người khác biết triệt để thể hiện ra bên ngoài.
Hi Linh Yêu tộc, lại còn là Thánh Nữ, tu luyện Đại Yêu Điểm Thần Quyết không biết gì cái gì lại trốn vào Tấn quốc, đi vào Thiên Kiếm Tông lại vô tình kết làm phu thê cùng Tô Hạo. Nàng đem tu vi phong ấn không khác gì người phàm, qua hai mươi năm theo tuổi tác tăng trưởng từ thiếu nữ biến thành một thiếu phụ đầy phong độ tư thái, nhưng từ nội tâm của nàng cất giấu bí mật như thế đã hoàn toàn vượt khỏi tưởng tượng của Tô Hạo.
Tô Hạo nhìn thê tử mắt ngọc mày ngài, tươi mát thoát tục xinh đẹp không gì sánh được.
Nhưng mà trong lòng của nàng là như thế nào?
Thủy Thanh Huyên nhìn trượng phu, trong đôi mắt đẹp dịu dàng không có nửa điểm áy náy, cũng không có chút nào lúng túng, chỉ có tình ý dạt dào, ẩn tình đưa tình, ái mộ ngóng nhìn.
Tô Hạo nhìn thấy ánh mắt của thê tử, không khỏi sửng sốt một chút, lập tức nghi hoặc trong lòng giống như sương mù được một làn gió biển thổi qua lập tức tiêu tán sạch sẽ.
Hai người quen biết mến nhau, cùng sinh hoạt một chỗ hai mươi năm chưa từng nóng giận, tình cảm vô cùng tốt đẹp, hai người lại càng cực kỳ ăn ý, hầu như chỉ cần một ánh mắt cũng có thể minh bạch được ý tưởng sâu trong nội tâm của đối phương.
Giờ phút này chứng kiến được ánh mắt của thê tử, khóe miệng Tô Hạo không tự chủ được mà nổi lên nét vui vẻ.
Tô Hạo đón Thủy Thanh Huyên đi qua, đi đến bên cạnh thê tử nhẹ nhàng cầm chặt bàn tay trắng nõn tinh tế, cười nhạt một tiếng.
Thủy Thanh Huyên cười nói tự nhiên, từ sự tươi cười của trượng phu đã minh bạch hết thảy, giữa phu thê không còn chút nào lúng túng lại càng không có ngăn cách, cảm tình qua sự việc này lại càng sâu thêm vài phần.
"Không thể tưởng tượng được ngươi thân là Hi Linh Yêu tộc Thánh Nữ lại vì một tên phế vật ba bốn mươi tuổi còn không tu luyện thành Kim Đan Cảnh mà không chú ý đại cục cùng truyền thừa của Hi Linh Yêu tộc, khiến cho Đại Yêu Điểm Thần Quyết phá công thật sự là ngu không ai bằng." Hỏa Vân Thánh Giả nhìn thấy, trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, lập tức chậc chậc hai tiếng trên mặt hiện lên vẻ đáng tiếc.
"Hỏa Vân tiền bối nếu cứ như vậy rời đi thì chuyện hôm nay chúng ta có thể bỏ qua." Thủy Thanh Huyên lạnh lùng nói, đối mặt với tên gia hỏa của Huyền Nguyên Tông chỉ một lòng muốn đem nàng cùng Linh nhi bắt lại, hoàn toàn không có một chút nào hảo cảm.
Nhưng mà nàng cùng đám ngươi Tô Hạo bất đồng, đối với Kim Đan Cảnh thất trọng cao thủ vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp cực kỳ rõ ràng. Đừng nhìn Hỏa Vân Thánh Giả giờ phút này chân khí cùng thần hồn chi lực hao phí cực lớn hầu như trăm không còn một, nhưng mà nếu như bức bách hắn đến mức phải liều mạng thì đã có các loại biện pháp làm cho tu vi lập tức khôi phục lại đỉnh phong, một kích của Kim Đan Cảnh thất trọng cao thủ đỉnh phong có uy lực như thế nào thì từ lúc còn rất nhỏ nàng đã từng gặp.
Thủy Thanh Huyên tuy rằng đứng sóng vai cùng Tô Hạo và bọn người Thất trưởng lão cộng đồng tác chiến nhưng trong lòng biết rõ dù cho bọn hắn liên thủ một kích uy lực cường thịnh gấp mười lần cũng không có khả năng đánh chết Hỏa Vân Thánh Giả, trừ phi thi triển một chiêu kia...
Hỏa Vân Thánh Giả nhìn Thủy Thanh Huyên một cách đầy hứng thú, cười nói:" Ngươi cảm thấy có khả năng sao?"
"Dài dòng. Hôm nay ngươi nếu có muốn đi cũng không dễ dàng như vậy." Thất trưởng lão phẫn nộ quát, hắn chính là Kim Đan Cảnh cường giả, tất nhiên cũng hiểu rõ khoảng cách giữa Kim Đan Cảnh thất trọng cùng lục trọng như một cái hào rộng không thể vượt qua, bất quá giờ phút này Hỏa Vân Thánh Giả đã đến tình trạng dầu hết đèn tắt, chân khí trong cơ thể trăm không còn một, bọn hắn liên thủ không phải là không có cơ hội.
"Hỏa Vân tiền bối, ngươi đã vượt qua Thiên Địa Lôi Kiếp chắc hẳn giờ phút này trên Kim Đan đã xuất hiện vết rạn, ít ngày nữa sẽ phá đan sinh anh thành tựu Nguyên Anh lão tổ, cần gì phải bắt giữ mẹ con chúng ta?" Thủy Thanh Huyên lạnh lùng nói.
"Thiên Địa Lôi Kiếp muốn vượt qua nói dễ thế sao, ta cùng với Tất Hạo giống nhau đều phải thi triển phương pháp thay mận đổi đào mới miễn cưỡng vượt qua. Nếu muốn dựa vào tu vi ngạnh kháng thiên kiếp thì mười vạn Kim Đan Cảnh tu sĩ cũng tối đa chỉ một hai người có thể thành công, mà Yêu tộc chính là nhân tuyển tốt nhất để thi triển phương pháp thay mận đổi đào, tuy rằng ta đã vượt qua, bất quá trong Huyền Nguyên Tông số lượng đệ tử cần độ kiếp cũng không ít, từng người Yêu tộc đều cực kỳ trân quý, chính là tài nguyên tu luyện cực kỳ khan hiếm, từng người đều có thể đem về tông môn đổi lấy pháp bảo trân quý hoặc là công pháp... , ngươi nói nếu đã như thế thì hôm nay ta có muốn bắt đám các ngươi trở về hay không?" Hỏa Vân Thánh Giả ngược lại không hề giấu giếm mà đem suy nghĩ trong lòng thoải mái nói ra.
Lông mày Tô Hạo nhíu lại, tức giận nói:" Đã như vậy thì hôm nay là cục diện không chết không thôi, ngươi cũng không cần nhiều lời, hai vợ chồng ta hôm nay hoặc là cùng sống hay là cùng chết, ngươi muốn đem vợ con ta đi để thi triển phương pháp thay mận đổi đào chỉ là vọng tưởng."
Thất trưởng lão quát:" Đúng vậy, một trận chiến giải quyết mọi chuyện."
Mộ Dung Vô Tình không nói gì, trong ánh mắt tựa hồ hiện lên một tia hướng tới sau đó trở nên âm lãnh.
Diệp Vân nghe những lời nói này mới biết Kim Đan Cảnh thất trọng Thiên Địa Lôi Kiếp là khó vượt qua đến cỡ nào. Mỗi một gã tu sĩ tu luyện đến Kim Đan Cảnh lục trọng không thể nghi ngờ đều là thiên tài ngàn dặm được một, thế mà đám thiên tài này muốn tu luyện thành Nguyên Anh lão tổ cũng chỉ là mười vạn được