Xây dựng lại Thiên Kiếm Tông!
Tiếng gào rung trời, sĩ khí dâng cao.
Đệ tử của Thiên Kiếm Tông trãi qua lần kinh hiểm này cũng không có nản lòng thối chí, ngược lại kích thích lên ý chí chiến đấu mãnh liệt trong lòng bọn hắn, có thể nói từ nay về sau đã nhảy ra khỏi đáy giếng mà nhìn đến thế giới bao la bát ngát rộng lớn bên ngoài.
Diệp Vân không khỏi có chút cảm xúc kích động, có tinh thần như thế thì Thiên Kiếm Tông lo gì không thể xây dựng lại, tất nhiên sẽ ngày càng giỏi hơn, ngày sau không biết sẽ xuất ra bao nhiêu đệ tử thiên tài, bao nhiêu tên cường giả Kim Đan Cảnh.
Tấn quốc thực sự quá nhỏ bé, đợi đến đám đệ tử này của Thiên Kiếm Tông ngày sau lớn lên như vậy rốt cuộc dung nạp được tấm lòng cùng tầm mắt của bọn hắn.
“Mẹ, cha!”
Ngay tại thời điểm đám người Diệp Vân tâm tình đang kích động thì Tô Linh vẫn còn đang rơi lệ bỗng nhiên hô to một tiếng, thân hình đột nhiên bắn mạnh tới, phóng về phía đám sương mù còn chưa tản đi.
Diệp Vân khẽ giật mình, theo bản năng muốn kéo nàng lại nhưng trong thời khắc này tốc độ của Tô Linh đột nhiên trở nên nhanh hơn rất nhiều, thân ảnh vượt qua hắn, đã chui vào giữa đám sương mù.
“Linh nhi!” Tô Ngâm Tuyết lập tức phản ứng muốn chạy theo.
Diệp Vân nắm lấy tay nàng giữ chặt, Tô Linh đã tiến vào khu vực bị Đại Yêu Điểm Thần Quyết bao trùm, sinh tử còn chưa biết. Hắn quyết không để cho Tô Ngâm Tuyết cũng theo vào, nếu cả hai nàng đều gặp bất trắc thì hắn làm sao có thể đối mặt với Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên?
“Ta đi!” Diệp Vân dùng sức đẩy Tô Ngâm Tuyết về phía sau cho Thất trưởng lão, lập tức thân hình mãnh liệt bắn đi chui vào trong phạm vi của Đại Yêu Điểm Thần Quyết.
Một cỗ man lực tràn đầy đập vào mặt, uy lực cường đại làm cho Diệp Vân cảm thấy khó chịu, trong lòng tựa hồ có một cỗ bực bội cùng khó chịu dâng lên, bên ngoài man lực cùng uy áp làm cho hắn có cảm giác như bị hãm sâu vào vũng bùn, mỗi một lần nhúc nhích đều cực kỳ khó khăn.
Uy thế của Đại Yêu Điểm Thần Quyết còn chưa tản đi nhưng đã yếu đi rất nhiều, bằng không mà nói với tu vi của Diệp Vân làm sao có thể tiến vào trong đó mà không có nửa điểm tồn thương.
Diệp Vân tiến về phía trước một cách khó khăn, tốc độ rất chậm, mỗi một bước tiến lên đều tiêu hao rất nhiều chân khí, có thể nói từng bước gian nan.
Diệp Vân chưa tu luyện đến Trúc Cơ Cảnh, cũng không có ngưng luyện thần hồn bất quá Linh Hồn hắn cực kỳ cường đại, thực sự có một cỗ lực lượng thần thức tản ra tiến hành dò xét, muốn tìm được Tô Linh. Với tu vi của Tô Linh khi tiến vào khu vực này dù cho không bị thương chắc cũng bị vây hãm, căn bản không có khả năng tiến lên, có lẽ dễ dàng phát hiện ra nàng mới phải.
Chẳng qua hắn kinh ngạc phát hiện loại lực lượng thần thức tinh thần này căn bản không có cách nào tản ra, đừng nói là dò xét bốn phía, muốn ly thể nửa tấc đều không làm được.
“Tô Linh, ngươi đang ở đâu?” Diệp Vân cao giọng quát, chỉ nghe được thanh âm quanh quẩn ở bốn phía, vọng đi vọng lại chứ không có cách nào truyền bá ra ngoài.
Trong lòng Diệp Vân cực kỳ kinh hãi, Đại Yêu Điểm Thần Quyết ngưng tụ thành không gian không khỏi quá đáng sợ, đây chỉ là phế tích còn lại sau khi lực công kích tiêu hao hết mà đã kỳ diệu như thế, quả thực khó có thể tưởng tượng.
Hắn chỉ có thể từng bước một tiến về phía trước, dựa vào trí nhớ phân biệt vị trí, hướng về phía địa phương có lẽ Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên đang đứng tiến đến.
Trước mắt một mãnh hỗn độn, ánh mắt tối đa chỉ có thể nhìn xa cách đó nửa trượng, cũng không nghe được thanh âm của Tô Linh cùng Thủy Thanh Huyên, chỉ có thanh âm ông ông quanh quẩn trong tai.
Chân khí trong cơ thể không ngừng tiêu hao trên đường đi. Chẳng qua vừa đi ước chừng vài dặm thì chân khí trong cơ thể đã hao phí hơn phân nửa.
Diệp Vân kinh hãi, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì đừng nói là đi đến chỗ của bọn Thủy Thanh Huyên mà muốn quay đầu trở về sợ sẽ có chút ít khó khăn.
Đại Yêu Điểm Thần Quyết không hổ là một trong những thần thông mạnh nhất của Yêu tộc, uy thế như thế đã vượt qua nhận thức cùng tưởng tượng của Diệp Vân.
“Lão tổ, làm sao bây giờ?” Diệp Vân lúc này mới nghĩ đến Kiếm Đạo lão tổ. Loại tình huống này có lẽ lão đầu tử sẽ có biện pháp.
Nhưng mà không có bất kỳ đáp lại, trong nháy mắt Diệp Vân phát hiện hắn không có cách nào câu thông cùng Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp, tâm thần không có cách nào vào trong đó, làm sao có thể cùng với thần hồn của Kiếm Đạo lão tổ đối thoại đây?
Chẳng lẽ bị vây khốn ở chỗ này?
Diệp Vân chau mày, không thể tưởng tượng được sẽ gặp phải tình hình như vậy, nếu không nghĩ được biện pháp ly khai hoặc phá vỡ sương mù chỉ sợ chân khí hắn sẽ tiêu hao hết, chết ở chỗ này.
Nhưng vào lúc này tro bụi sương mù trên bầu trời bỗng nhiên hơi hơi run rẩy, sau đó đùng một phát nứt vỡ, rõ ràng tan biến hết, phảng phất như từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện qua.
Ở bên ngoài hơn mười dặm có hai đạo thân ảnh đang đứng trên trời cao, đương nhiên đó là vợ chồng Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên, về phần Hỏa Vân Thánh Giả đã vô tung vô ảnh, có lẽ dưới uy lực của Đại Yêu Điểm Thần Quyết đã