Thế Giới Tiên Hiệp

Lời khen tặng trước lúc ly biệt


trước sau

Dịch: aluco

Xây dựng lại Thiên Kiếm Tông!

Tiếng gào rung trời, sĩ khí dâng cao.

Đệ tử của Thiên Kiếm Tông trãi qua lần kinh hiểm này cũng không có nản lòng thối chí, ngược lại kích thích lên ý chí chiến đấu mãnh liệt trong lòng bọn hắn, có thể nói từ nay về sau đã nhảy ra khỏi đáy giếng mà nhìn đến thế giới bao la bát ngát rộng lớn bên ngoài.

Diệp Vân không khỏi có chút cảm xúc kích động, có tinh thần như thế thì Thiên Kiếm Tông lo gì không thể xây dựng lại, tất nhiên sẽ ngày càng giỏi hơn, ngày sau không biết sẽ xuất ra bao nhiêu đệ tử thiên tài, bao nhiêu tên cường giả Kim Đan Cảnh.

Tấn quốc thực sự quá nhỏ bé, đợi đến đám đệ tử này của Thiên Kiếm Tông ngày sau lớn lên như vậy rốt cuộc dung nạp được tấm lòng cùng tầm mắt của bọn hắn.

“Mẹ, cha!”

Ngay tại thời điểm đám người Diệp Vân tâm tình đang kích động thì Tô Linh vẫn còn đang rơi lệ bỗng nhiên hô to một tiếng, thân hình đột nhiên bắn mạnh tới, phóng về phía đám sương mù còn chưa tản đi.

Diệp Vân khẽ giật mình, theo bản năng muốn kéo nàng lại nhưng trong thời khắc này tốc độ của Tô Linh đột nhiên trở nên nhanh hơn rất nhiều, thân ảnh vượt qua hắn, đã chui vào giữa đám sương mù.

“Linh nhi!” Tô Ngâm Tuyết lập tức phản ứng muốn chạy theo.

Diệp Vân nắm lấy tay nàng giữ chặt, Tô Linh đã tiến vào khu vực bị Đại Yêu Điểm Thần Quyết bao trùm, sinh tử còn chưa biết. Hắn quyết không để cho Tô Ngâm Tuyết cũng theo vào, nếu cả hai nàng đều gặp bất trắc thì hắn làm sao có thể đối mặt với Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên?

“Ta đi!” Diệp Vân dùng sức đẩy Tô Ngâm Tuyết về phía sau cho Thất trưởng lão, lập tức thân hình mãnh liệt bắn đi chui vào trong phạm vi của Đại Yêu Điểm Thần Quyết.

Một cỗ man lực tràn đầy đập vào mặt, uy lực cường đại làm cho Diệp Vân cảm thấy khó chịu, trong lòng tựa hồ có một cỗ bực bội cùng khó chịu dâng lên, bên ngoài man lực cùng uy áp làm cho hắn có cảm giác như bị hãm sâu vào vũng bùn, mỗi một lần nhúc nhích đều cực kỳ khó khăn.

Uy thế của Đại Yêu Điểm Thần Quyết còn chưa tản đi nhưng đã yếu đi rất nhiều, bằng không mà nói với tu vi của Diệp Vân làm sao có thể tiến vào trong đó mà không có nửa điểm tồn thương.

Diệp Vân tiến về phía trước một cách khó khăn, tốc độ rất chậm, mỗi một bước tiến lên đều tiêu hao rất nhiều chân khí, có thể nói từng bước gian nan.

Diệp Vân chưa tu luyện đến Trúc Cơ Cảnh, cũng không có ngưng luyện thần hồn bất quá Linh Hồn hắn cực kỳ cường đại, thực sự có một cỗ lực lượng thần thức tản ra tiến hành dò xét, muốn tìm được Tô Linh. Với tu vi của Tô Linh khi tiến vào khu vực này dù cho không bị thương chắc cũng bị vây hãm, căn bản không có khả năng tiến lên, có lẽ dễ dàng phát hiện ra nàng mới phải.

Chẳng qua hắn kinh ngạc phát hiện loại lực lượng thần thức tinh thần này căn bản không có cách nào tản ra, đừng nói là dò xét bốn phía, muốn ly thể nửa tấc đều không làm được.

“Tô Linh, ngươi đang ở đâu?” Diệp Vân cao giọng quát, chỉ nghe được thanh âm quanh quẩn ở bốn phía, vọng đi vọng lại chứ không có cách nào truyền bá ra ngoài.

Trong lòng Diệp Vân cực kỳ kinh hãi, Đại Yêu Điểm Thần Quyết ngưng tụ thành không gian không khỏi quá đáng sợ, đây chỉ là phế tích còn lại sau khi lực công kích tiêu hao hết mà đã kỳ diệu như thế, quả thực khó có thể tưởng tượng.

Hắn chỉ có thể từng bước một tiến về phía trước, dựa vào trí nhớ phân biệt vị trí, hướng về phía địa phương có lẽ Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên đang đứng tiến đến.

Trước mắt một mãnh hỗn độn, ánh mắt tối đa chỉ có thể nhìn xa cách đó nửa trượng, cũng không nghe được thanh âm của Tô Linh cùng Thủy Thanh Huyên, chỉ có thanh âm ông ông quanh quẩn trong tai.

Chân khí trong cơ thể không ngừng tiêu hao trên đường đi. Chẳng qua vừa đi ước chừng vài dặm thì chân khí trong cơ thể đã hao phí hơn phân nửa.

Diệp Vân kinh hãi, nếu như cứ tiếp tục như vậy thì đừng nói là đi đến chỗ của bọn Thủy Thanh Huyên mà muốn quay đầu trở về sợ sẽ có chút ít khó khăn.

Đại Yêu Điểm Thần Quyết không hổ là một trong những thần thông mạnh nhất của Yêu tộc, uy thế như thế đã vượt qua nhận thức cùng tưởng tượng của Diệp Vân.

“Lão tổ, làm sao bây giờ?” Diệp Vân lúc này mới nghĩ đến Kiếm Đạo lão tổ. Loại tình huống này có lẽ lão đầu tử sẽ có biện pháp.

Nhưng mà không có bất kỳ đáp lại, trong nháy mắt Diệp Vân phát hiện hắn không có cách nào câu thông cùng Chúng Sinh Chuyển Hồn Tháp, tâm thần không có cách nào vào trong đó, làm sao có thể cùng với thần hồn của Kiếm Đạo lão tổ đối thoại đây?

Chẳng lẽ bị vây khốn ở chỗ này?

Diệp Vân chau mày, không thể tưởng tượng được sẽ gặp phải tình hình như vậy, nếu không nghĩ được biện pháp ly khai hoặc phá vỡ sương mù chỉ sợ chân khí hắn sẽ tiêu hao hết, chết ở chỗ này.

Nhưng vào lúc này tro bụi sương mù trên bầu trời bỗng nhiên hơi hơi run rẩy, sau đó đùng một phát nứt vỡ, rõ ràng tan biến hết, phảng phất như từ trước đến giờ chưa từng xuất hiện qua.

Ở bên ngoài hơn mười dặm có hai đạo thân ảnh đang đứng trên trời cao, đương nhiên đó là vợ chồng Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên, về phần Hỏa Vân Thánh Giả đã vô tung vô ảnh, có lẽ dưới uy lực của Đại Yêu Điểm Thần Quyết đã

thân tử linh tiêu, hóa thành tro bụi.

“Mẹ, cha, các người không sao cả?” Thanh âm của Tô Linh cách Diệp Vân chừng trăm trượng ở phía trước vang lên, trong tiếng la tràn đầy kinh hỉ.

Chẳng qua là Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên đứng ở bên ngoài cách xa mười dặm, nếu không phải bọn Diệp Vân là tu sĩ tai thính mắt tinh thì căn bản không thấy được bộ dáng của hai người.

Ánh mắt của Diệp Vân rơi vào trên người Tô Linh, trong lòng có chút nghi hoặc lẫn khiếp sợ. Hắn đã tận mắt nhìn thấy tu vi của Tô Linh, thực lực so với hắn kém xa không biết bao nhiêu lần. Theo lý mà nói, sau khi tiến vào khu vực này thì nàng không thể bước nổi một bước mới đúng chứ có đâu lại cách xa Diệp Vân cả trăm trượng?

Không đợi cho Diệp Vân tìm hiểu rõ ràng thì thân hình Tô Linh lập lòe, hướng về phía Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên phóng đi. Lúc này Diệp Vân mới phát hiện man lực cùng uy thế do Đại Yêu Điểm Thần Quyết mang lại đã biến mất vô tung vô ảnh, hành động đã trở nên dễ dàng.

Bên cạnh Diệp Vân lôi âm ù ù, dưới chân chỉ hơi dùng sức thân thể đã như mũi tên bắn ra nhanh chóng đuổi theo hướng Tô Linh.

Nhưng điều làm cho Diệp Vân cảm thấy kinh ngạc là tốc độ của Tô Linh rõ ràng vượt qua hắn, chẳng qua chỉ một lát công phu đã xuất hiện trước người Thủy Thanh Huyên cùng Tô Hạo, cũng không có nhào tới mà đứng yên tại chỗ sau đó òa lên khóc lớn, châu lệ như mưa.
Diệp Vân lúc này mới đi đến, ánh mắt hắn rơi vào trên người Thủy Thanh Huyên cùng Tô Hạo, lúc này mới phát hiện hai người rõ ràng đã không còn thân thể, chỉ còn lại có cái bóng, đang từ từ tiêu tán.

“Sư tôn, Huyên Di, các người làm sao vậy?” Diệp Vân nhịn không được hỏi.

Thủy Thanh Huyên mỉm cười, nói:” Đại Yêu Điểm Thần Quyết một khi thi triển ra các ngươi đã biết được kết cục của hai người chúng ta. Thân thể chúng ta đã tiêu tán, thần hồn cũng chỉ còn lại có một điểm, tối đa chèo chống thời gian chừng nửa nén hương sẽ triệt để tản đi, thân tử linh tiêu, vĩnh viễn luân hồi.”

Trên mặt Tô Hạo hiện lên nét vui vẻ, nói:” Diệp Vân, ngươi chính là đệ tử mà cả đời này của ta nhìn không thấu, tốc độ tu hành của ngươi cực nhanh, chân khí trong cơ thể lại hùng hồn đến tình trạng khó có thể tin, nếu như nói Vô Tình là thiên tài đệ nhất của Thiên Kiếm Tông nghìn năm qua thì ngươi chính là đệ tử thần bí nhất, kiệt xuất nhất của Thiên Kiếm Tông từ trước tới nay. Ta đã đem Bản Mệnh phù văn truyền cho ngươi, nếu ngươi có thể tìm hiểu một chút có lẽ có thể giúp ngươi tìm hiểu Trúc Cơ Cảnh.”

Diệp Vân gật gật đầu, kết cục của Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên đã định trước không cách nào vãn hồi, trong khoảnh khắc hai người sẽ tan thành mây khói.

“Đệ tử ghi nhớ, nhất định sẽ chiếu cố thật tốt Linh nhi cùng Ngâm Tuyết sư tỷ.”

“Nha đầu Ngâm Tuyết kia kỳ thật cực kỳ kiên cường ta cũng không phải lo lắng, chẳng qua là cô nàng Linh nhi này tâm cảnh chưa đủ, ngươi phải cố gắng chăm sóc nó, ngàn vạn lần đừng nghĩ đến làm chuyện điên rồ.” Tô Hạo gật đầu nói.

Diệp Vân nhẹ nhàng ôm Tô Linh vào trong ngực, không nói gì, trong mắt hiện lên vẻ kiên quyết.

“Linh nhi, ta đã đem phương pháp Đại Yêu Điểm Thần Quyết thần thông truyền thụ cho con, ngày sau chờ Yêu Tộc huyết mạch của con mở ra hơn nữa có thể chuyển hóa thành công, như vậy con sẽ thấy phương pháp tu luyện Đại Yêu Điểm Thần Quyết. Nhớ kỹ, nhất định phải tu luyện hơn nữa nhất định phải luyện thành, hơn nữa tránh né sự truy tìm của Hi Linh Yêu Tộc. Diệp Vân, hết thảy mọi việc đều phải nhờ cậy ngươi rồi.” Thủy Thanh Huyên nhìn hai người Diệp Vân cùng Tô Linh, chậm rãi nói ra.

Diệp Vân rùng mình, mơ hồ cảm giác được chuyện này trọng đại, thở sâu sau đó buông Tô Linh ra, khom người thi lễ.

“Đệ tử ghi nhớ trong lòng, Huyên Di, sư tôn, các người cứ yên tâm.”

Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên nhìn nhau cười cười, thân hình lập tức lóng lánh, sau đó đùng một tiếng vang nhỏ, hóa thành lưu quang, tiêu tán trong không khí.

Tô Linh nhìn xem cha mẹ cứ như thế mà tiêu tán, trong giây lát cảm thấy lồng ngực bị một hơi thở chặn lại, sau đó gương mặt đỏ bừng, chỗ mi tâm hiện lên một vầng sáng màu lam nhàn nhạt, oa một tiếng, toàn bộ thân người trực tiếp ngã vào trong ngực Diệp Vân.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện