Dòng suối Hắc Bạch ngay lập tức lưu chuyển tới, quét sạch tất cả tinh thần khí huyết trên toàn thân, chân khí Linh Hồn đều bị dìm ngập kể cả Bản Mệnh phù văn của Tô Hạo.
Diệp Vân chỉ cảm thấy trong cơ thể trở nên trống rỗng, không còn có nửa điểm huyết nhục cùng Linh Hồn, chớ đừng nói chi là chân khí.
Nhưng mà, hắn lại không có chút cảm giác nào sinh cơ mất đi, thọ nguyên tiêu tán. Diệp Vân tựa hồ đã thoát ly khỏi thân thể, từ trên đỉnh đầu có thể thấy được thân thể của hắn.
Thân thể vẫn như trước khoanh chân ngồi đó, trên mặt không có nửa phần kinh hãi. Càng làm Diệp Vân kinh ngạc là hắn có thể xem thấu thân thể, chứng kiến huyết nhục bên trong, kinh mạch, thậm chí chân khí trào lên.
Chẳng qua đó chỉ là cảm giác bên trong của hắn, những thứ này thật ra không tồn tại. Trong khoảnh khắc trong lòng của hắn minh bạch, đây là ảo giác do Tiên Ma Chi Tâm mang lại.
Ảo giác lúc trước Tiên Ma Chi Tâm mang lại chính là đôi thanh niên nam nữ tuy bị trăm vạn Thần Binh đuổi giết nhưng vẫn nhàn nhã như đang dạo chơi, còn có một đôi mắt trong suốt không có nửa điểm tâm tình, tràn ngập vẻ ngây thơ chất phát.
Hiện tại, Tiên Ma Chi Tâm lại làm cho hắn lâm vào ảo giác cảm giác được huyết nhục cùng với Linh Hồn đã tiêu tán, tựa hồ lúc nào cũng có thể thân tử linh tiêu, hóa thành bụi bặm.
Oanh!
Bỗng nhiên, Diệp Vân chỉ cảm thấy thân thể truyền đến một hồi nổ vang, ngay sau đó từ Bản Mệnh phù văn của Tô Hạo phát tán ra pháp tắc, công pháp, thần thông… được Tiên Ma Chi Tâm hấp thu sạch sẽ không lọt một giọt nước.
Lông mày Diệp Vân chau lên, hắn vốn muốn cảm ngộ những gì mà Tô Hạo lĩnh ngộ được đối với Thiên Đạo, từ đó tăng lên cảnh giới cho bản thân. Giờ phút này tất cả pháp tắc, thuật pháp thần thông đều bị Tiên Ma Chi Tâm hấp thu sạch sẽ, hắn còn có cái gì để mà lĩnh ngộ?
Bất quá, Diệp Vân cũng không nóng nảy, Tiên Ma Chi Tâm bình thường hấp thu Linh khí hoặc là những cái khác, đều có một chút chuyển ngược đi ra, cái loại Linh Khí tinh khiết đến mức khó có thể tin được này đã làm cho thực lực của hắn sau khi nhận được tăng lên cực độ.
Mà lần này Tiên Ma Chi Tâm đem Tô Hạo Bản Mệnh phù văn hấp thu sạch sẽ, tất nhiên sẽ có thứ tốt nhả ra.( con gì ăn mà không ỉa chứ )
Tiên Ma Chi Tâm co rụt lại một mảnh, dường như trái tim co bóp.
Một nén nhang về sau, Tiên Ma Chi Tâm đang co bóp đó trong giây lát bắn ra Hắc Bạch hào quang, lưu động trong cơ thể Diệp Vân, ngay lập tức bao trùm cả thân thể hắn.
Diệp Vân chỉ cảm thấy một cỗ khí tức chưa từng có trước đó trào lên, theo khí tức tiến về phía trước hắn phát hiện chân khí trở nên càng thên hùng hậu, tinh khiết. Trước kia khi đến bình cảnh cần đột phá thì chân khí mới gia tăng lên gấp hơn mười lần, nhưng hiện giờ lại liên tục không ngừng tăng trưởng.
Trong lòng Diệp Vân lo lắng và vui thích lẫn lộn, hắn vui thích vì chân khí tăng trưởng hơn mười lần, tương đương với thực lực của hắn tăng lên rất nhiều. Lo lắng là nếu như cảnh giới không có đột phá cùng với sự tăng trưởng của chân khí thì ngày sau mỗi lần muốn tăng cảnh giới lại càng khó khăn bởi vì chân khí của hắn thật sự quá hùng hồn.
Ngay tại thời điểm trong lòng Diệp Vân vui thích cùng lo lắng lẫn lộn, trên đầu hắn tựa hồ mở ra một cái cửa động, Ngũ Sắc Thần Quang từ phía trên không chiếu rọi xuống, rơi vào trong linh hồn của hắn.
Ở bên trong Ngũ Sắc Thần Quang lại là năm đạo pháp tắc, đi đầu là một đạo Lôi hệ pháp tắc, vầng sáng rơi xuống, tiếng sấm ù ù.
Đạo thứ hai là Hỏa hệ pháp tắc, vầng sáng rơi xuống, hỏa diễm ngập trời, bao trùm linh hồn của hắn.
Đạo thứ ba là Băng hệ pháp tắc, băng sáng lóng lánh, Băng phách màu lam tản mát ra hàn ý đông lạnh triệt để cốt tủy, làm cho người ta phải nhịn không được mà run lên nhè nhẹ.
Đạo thứ tư lại là thứ mà Diệp Vân đã từng quen biết, một loại cảm giác kỳ diệu hiện lên trong lòng, pháp tắc này rõ ràng là Không Gian Pháp Tắc, chỉ có tu vi đạt đến Kim Đan Cảnh mới có thể chính thức cảm ngộ Không Gian Pháp Tắc.
Đạo thứ năm cũng là đạo pháp tắc cuối cùng lại có chút khác thường, vầng sáng bên trong không có biến hóa chút nào, không có sấm sét, không có khói lửa, cũng không có hàn ý hay là không gian hư vô, chỉ là một đạo sát ý sắc bén đến mức tận cùng, lăng lệ ác liệt như kiếm, đó là một đạo Kiếm Ý, chính là Kiếm Ý.
Diệp Vân cảm thụ được năm đạo pháp tắc, đơn giản mà lại tinh khiết, lĩnh ngộ căn bản không uổng phí khí lực, tựa hồ chỉ cần tiếp nhận là có thể tìm hiểu thành công.
Diệp Vân sững sờ tại chỗ, nếu như nói Tô Hạo Bản Mệnh phù văn trong đó chứa năm đạo pháp tắc như thế, như vậy đại biểu cho hắn có thể tìm hiểu năm loại thần thông chi lực, theo lý mà nói tu vi đã sớm vượt qua Trúc Cơ Cảnh, chính là Kim Đan Cảnh cũng không ngoa, dù sao có thể đồng thời thân mang năm đạo pháp tắc tu sĩ, chỉ cần có một trong năm đạo đã là cao cấp nhất Vương Giả dưới gầm trời này.
Nhưng mà, tu vi của Tô Hạo chẳng qua chỉ là Trúc Cơ Cảnh thất trọng, bình thường cũng không có biểu hiện tu luyện ra bất luận Linh Khí dị chủng gì chứ đừng nói là năm đạo pháp tắc.
Năm đạo pháp tắc này đã thuần khiết đến cực hạn, đơn giản đến tình trạng gần như không cần phải tìm hiểu, bất cứ ai đạt được năm đạo pháp tắc này tất nhiên có thể tìm hiểu được dị chủng Linh Khí trong đó, cũng có thể thi triển được không gian chi pháp nhất định, càng có Kiếm Ý trên người, bản thân nếu có đối mặt với một đối thủ có cảnh giới cao hơn cũng chưa chắc thất bại.
Vì sao mà Tiên Ma Chi Tâm hấp thu Bản Mệnh phù văn của Tô Hạo lại nhả ra năm đạo pháp tắc cho Diệp Vân tìm hiểu? Cái này hoàn toàn không có cách nào lý giải.
Đột nhiên Diệp Vân mơ hồ có một loại ảo giác, tựa hồ Tô Hạo cũng không phải đơn giản như trong tưởng tượng, có lẽ trên người hắn có cất giấu bí mật.
Chẳng qua là dù có bí mật gì đi chăng nữa thì giờ phút này Tô Hạo cùng Thủy Thanh Huyên đã hóa thành mây khói, triệt để tiêu tán, chỉ sợ ngay cả Luân Hồi cũng không thể tiến vào.
Diệp Vân lắc đầu, đem sự bất đắc dĩ cùng bi thống trong lòng dứt bỏ, hiện tại chủ yếu nhất là tăng lên tu vi, mau