Tân Thiên Kiếm Tông được xây dựng lại tại một địa phương cách sơn môn lúc trước khoảng chừng một ngàn ba trăm dặm, sơn môn bây giờ đã không còn khí thế to lớn như trước, cũng không có năm sáu tòa kỳ phong bao bọc, chỉ có một ngọn núi phạm vi hơn mười dặm là toàn bộ tất cả cơ ngơi của Thiên Kiếm Tông hiện nay.
Trên sườn núi có một tòa bình đài ước chừng phạm vi hơn mười trượng, cạnh vách núi có một gian phòng nhỏ xây dựng dựa vào tường, trước cửa ra vào của một căn phòng nhỏ có bày một chiếc bàn bằng đá cùng hai cái ghế đá, ngồi hai bên bàn đá là một gã thiếu niên trạc mười bảy mười tám tuổi và một lão giả đầu tóc bạc trắng.
“Lão sư, Linh nhi đến cùng là như thế nào đây? Còn có thể chống đỡ được bao lâu?” Chân mày thiếu niên hơi nhíu lại, trong mắt hiện lên vẻ lo lắng.
“Ngươi không cần lo lắng, nha đầu Linh nhi kia thân mang Yêu tộc huyết mạch lại được nha đầu Thanh Huyên kia đem truyền thừa của Hi Linh Yêu tộc Thánh Nữ rót vào, thân thể của nó giờ phút này cường đại phi thường, cũng không có nửa điểm tổn thương. Sở dĩ không cách nào thức tỉnh là bởi vì Linh Hồn bị thương, bị phong ấn, chỉ cần có được diệu đan thần dược có thể trị liệu Linh Hồn là có thể tỉnh lại.” Lão giả vẫy vẫy tay, chậm rãi nói ra.
Hai người một già một trẻ này đương nhiên là Diệp Vân cùng Thất trưởng lão. Sau khi Tô Hạo thân tử linh tiêu thì mỗi khi Diệp Vân đối mặt với Thất trưởng lão mở miệng gọi một tiếng sư tôn sẽ nghĩ ngay đến Tô Hạo, sẽ có một hồi bi thống. Bởi vậy hắn mới thương nghị cùng Thất trưởng lão về sau sẽ gọi lão là lão sư mà không phải là sư tôn. Thất trưởng lão đáp ứng điều đó mà không có bất kỳ dị nghị.
“Nếu như không thể tìm thấy Linh Đan có thể trị liệu Linh Hồn thì có mấy thành khả năng sẽ tỉnh lại?” Diệp Vân hỏi.
Thất trưởng lão trầm ngâm một lát, nói: "Trong cơ thể Linh Nhi chính là Yêu tộc huyết mạch, lại đạt được Yêu Tộc Thánh Nữ truyền thừa, về phần ngày sau sẽ có bao nhiêu biến hóa, ta cũng không biết. Bất quá, chiếu theo tình huống bây giờ của nàng, thân thể cũng không có bất kỳ tổn thương, ngược lại trong mỗi ngày tự động hấp thu thiên địa linh khí, bồi dưỡng thân thể, cho nên ba tháng này, cũng không có xuất hiện bất kỳ biến hóa, trước sau như một."
Diệp Vân nhíu mày, tiếp tục hỏi: "Ước chừng có thể chống đỡ được bao lâu?"
Thất trưởng lão chậm rãi nói: "Trong vòng một hai năm, chắc là không có vấn đề, còn hơn nữa thì ta cũng không dám nói trước."
Diệp Vân thở sâu, gật đầu nói: "Đã như vậy, kính xin lão sư trong vòng một năm thay ta thủ hộ tốt Linh Nhi, chờ ta tiến về Đại Tần đế quốc tìm được Thần diệu đan. Lão sư, nhờ người!"
Diệp Vân nói xong, vươn người đứng dậy, đối với Thất trưởng lão khom người thi lễ.
Thất trưởng lão gật gật đầu, cũng không nói thêm lời nào, chẳng qua là thở dài. Trong lòng của lão cũng rõ ràng, Diệp Vân cảnh giới đã đạt tới Trúc Cơ Cảnh, tiềm lực cũng đã triệt để biểu hiện ra ngoài, Thiên Kiếm Tông quá nhỏ, con đường tu hành của hắn có gặp trở ngại thì lão chỉ biết nhìn chứ hầu như không có nửa điểm giúp đỡ, Đại Tần đế quốc mới là địa phương mà hắn cần đi tới.
"Tương truyền Đại Tần đế quốc tông môn như rừng, cao thủ nhiều như mây, Kim Đan Cảnh cường giả tại Tấn quốc có lẽ không tồn tại bao nhiêu, nhưng mà tại Đại Tần đế quốc là chuyện quá bình thường, cỡ Nguyên Anh Cảnh lão tổ cũng không hiếm thấy. Diệp Vân ngươi lần này tiến về nơi đó nhất định phải coi chừng, giảm bớt hành động. Còn sống, mới là hết thảy." Nếu như biết không có khả năng lưu lại Diệp Vân, Thất trưởng lão liền dứt khoát dặn dò vài câu.
Diệp Vân tự nhiên minh bạch, trên mặt mang theo một tia cảm kích, gật đầu nhẹ.
"Nếu đã như vậy, ta đây cũng không giữ ngươi lại nữa. Nhớ kỹ, nhất định phải tìm được đan dược có thể trị liệu thương thế của Linh Hồn, loại đan dược này cực kỳ hiếm thấy, chắc hẳn vô cùng trân quý." Thất trưởng lão vỗ vỗ bả vai Diệp Vân.
"Đệ tử nhớ kỹ." Diệp Vân gật gật đầu, đan dược trị liệu thương thế của Linh Hồn, thật sự hiếm thấy như vậy sao?
Có lẽ là nhìn ra nghi kị trong lòng Diệp Vân, giọng nói Thất trưởng lão ngưng trọng rất nhiều: "Nhớ kỹ, là trị liệu Linh Hồn, chứ không phải thần hồn. Khôi phục thần hồn chi lực, đan dược trị liệu thần hồn cũng không hiếm thấy, quý hiếm chính là đan dược trị liệu Linh Hồn."
Diệp Vân khẽ giật mình, vô thức hỏi: "Linh Hồn không phải là thần hồn sao? Chỉ cần tu vi đột phá đến Trúc Cơ Cảnh, đã có thể đủ để ngưng luyện thần hồn, không phải là linh hồn thăng cấp sao?"
Thất trưởng lão trừng mắt liếc hắn một cái, nói: "Tất nhiên không phải. Linh Hồn chính là căn bản, là hết thảy. Linh Hồn khống chế được thân thể của ngươi, ý chí của ngươi, huyết mạch của ngươi. . . , hết thảy. Thần hồn chính là khi tu vi đã đến Trúc Cơ Cảnh, có thể thông qua rèn luyện Linh Hồn mà sinh ra một loại năng lượng kỳ dị, căn bản không phải Linh Hồn, thậm chí có thể nói là thời điểm ngưng luyện Linh Hồn sinh ra vật phẩm phụ mà thôi. Ngươi muốn tìm, chính là dược vật trị liệu Linh Hồn, nhớ lấy nhớ lấy."
Diệp Vân bừng tỉnh đại ngộ, cho tới nay, hắn đều tưởng Linh Hồn cùng thần hồn hai thứ là một, cho rằng tu vi đạt đến Trúc Cơ Cảnh, Linh Hồn liền thăng cấp trở thành thần hồn, ai ngờ đến lại là quan hệ như thế, hoàn toàn ngoài dự liệu của hắn.
"Linh Hồn là vạn nguyên gốc rễ, thần hồn đã bị tổn thương, thậm chí hoàn toàn mất đi cũng sẽ không ảnh hưởng đến ý chí của ngươi, suy nghĩ, thậm chí tu vi. Nhưng nếu linh hồn một khi bị hao tổn, ngươi sẽ trở thành cái xác không hồn, hoặc là mất đi ý chí, trở thành người đần độn không cách nào nhúc nhích. Một khi Linh Hồn triệt để mai một, như vậy chính là thân tử linh tiêu, vĩnh viễn biến mất khỏi thế giới này." Thất trưởng lão sợ Diệp Vân lý giải chưa đủ, tiếp tục dặn