Ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch, cũng không có ai ra giá tiếp theo. Ai cũng có thể nhìn thấy, cho dù ngươi có ra giá bao nhiêu thì Diệp Vân ra giá cũng sẽ cao hơn so với ngươi.
Tên này không biết là đệ tử của gia tộc ẩn thế nào, thoạt nhìn có vẻ hoàn toàn không có kinh nghiệm hành tẩu trên giang hồ, cũng không quan tâm đến quy củ giang hồ. Nếu như là tu sĩ bình thường, chỉ sợ trong vòng mấy ngày sẽ bị làm thịt mất không còn cả xương.
Nhưng mà những kẻ trong phòng đấu giá có tâm tư muốn động đến Diệp Vân lại không có mấy người. Ai cũng không biết gia tộc ẩn thế đứng sau lưng hắn phái ra cao thủ dạng gì để hộ vệ cho Diệp Vân, dựa theo sự kiêu ngạo cùng lên giọng của Diệp Vân thì cao thủ hộ vệ cho hắn tối thiểu cũng là Kim Đan Cảnh hậu kỳ, thậm chí tu sĩ đỉnh phong.
Tuy rằng tu sĩ Kim Đan Cảnh đỉnh phong cũng không tính là cường hãn đến mức vô địch, dù sao tất cả đại tông môn vẫn có Nguyên Anh Cảnh lão tổ tồn tại. Chẳng qua là, có Nguyên Anh Cảnh lão tổ của nhà nào sẽ vì tên tiểu tử Diệp Vân này mà ra tay đây? Ai chỉ vì mấy vạn miếng cực phẩm Linh Thạch mà bỏ đi thân phận?
Hiển nhiên không có khả năng!
Đã như vậy, những tu sĩ có chủ ý muốn đánh Diệp Vân lại càng rất hiếm, có lẽ chỉ có chừng hai hoặc ba người, rất hiển nhiên Lãnh Nhất Phong cùng Tuyệt Trần nằm trong số đó.
"Còn có ai ra giá cao hơn so với Diệp công tử? Đây chính là pháp quyết tu luyện thần hồn của Nguyệt Thần Cung, rất là khó kiếm, vô cùng trân quý, hiện tại mới chỉ có ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch, chẳng lẽ các ngươi muốn bỏ qua món đồ này hay sao?" Thoạt nhìn vẻ mặt của Nhạc Vân Phàm có vẻ sốt ruột, tựa hồ giá trị của Thái Thanh Ngưng Thần Quyết hơn xa ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch.
Bất quá, có thể tham gia đấu giá hội lần này đâu có ai là kẻ ngốc? Ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch để mua một bản pháp quyết ngưng luyện thần hồn, hay nói đúng ra là chỉ dùng được cho cho đẳng cấp dưới Nguyên Anh Cảnh, giá tiền này đã hoàn toàn đến đỉnh, ai cũng không muốn ra tay.
Mà Lãnh Nhất Phong cùng Tuyệt Trần đã nhanh chóng hạ quyết tâm, dù cho Diệp Vân thật sự ở lại trong nội thành của kinh đô thì bọn hắn cũng sẽ nghĩ biện pháp để ra tay. Làm cho tên tiểu tử Diệp Vân không biết trời cao đất rộng này đến lúc đó muốn khóc cũng khóc không được.
Sau đó cả nửa ngày cũng chẳng có người nào kêu giá thêm dù chỉ là một quả Linh Thạch, Nhạc Vân Phàm lắc đầu than nhẹ, nhưng khoảnh khắc lúc hắn ngẩng đầu lên đã đổi lại vẻ mặt tươi cười.
"Rất tốt, chúc mừng Diệp công tử đã mua được pháp quyết thần kỳ của Nguyệt Thần Cung, chắc hẳn với sự trợ giúp của Thái Thanh Ngưng Thần Quyết này tu vi của Diệp công tử sẽ tiến triển cực nhanh, chỉ sợ không bao lâu sau lập tức có thể đủ để trùng kích đến Kim Đan Cảnh."
Tất cả tu sĩ ở đây đều sững sờ nhưng lập tức mỉm cười vì đã hiểu ý.
Tu vi của Diệp Vân chẳng qua là Trúc Cơ Cảnh nhất trọng, chưa thể nói trước hắn có thể tu luyện được Thái Thanh Ngưng Thần Quyết hay không, cho dù hắn có tu luyện được thì muốn trùng kích Kim Đan Cảnh thì tới ngày tháng năm nào đây? Cho dù hắn có tài lực như thế nhưng ở tuổi này mà tu vi chỉ mới là Trúc Cơ Cảnh nhất trọng thì có thể thấy được thiên phú của hắn cũng vào loại bình thường, ngày thường chắc cũng không chịu khó tu luyện, nếu muốn ngưng tụ Kim Đan chỉ sợ cũng phải mất từ tám đến mười năm là ít.
Giờ phút này, những lời của Nhạc Vân Phàm nói ra chẳng qua là vỗ mông ngựa lấy lòng mà thôi, mọi người đều biết đó là lời nói cho vui chứ không phải là thật.
Ba vạn miếng cực phẩm Linh Thạch được Đan Vu Thuần thu lấy, bản Thái Thanh Ngưng Thần Quyết hơi mỏng cũng được đưa vào trong tay Diệp Vân.
Diệp Vân chỉ lật nhẹ hai cái đã ném vào trong Lôi Âm Hóa Long Giới, dường như ném vào đó một quyển sách tầm thường không quan trọng gì.
“Tốt rồi, kiện vật đấu giá cuối cùng của đấu giá hội cũng đã xuất ra, tất nhiên đã đến lúc kết thúc. Đấu giá hội lần này đã thành công tốt đẹp, chư vị đua nhau ra giá đã làm cho ta vô cùng xúc động, chắc hẳn mọi người cũng đã mua được bảo vật vừa ý, lão phu xin thay mặt đấu giá hội chúc mừng mọi người. Đấu giá hội đến đây là kết thúc, mọi người thượng lộ bình an, thứ cho không tiễn xa được." Nhạc Vân Phàm vẫy vẫy tay, trong lời nói đầy cảm giác hưng phấn.
Đấu giá hội lần này đúng là thành công tốt đẹp, hầu như mỗi một kiện đều bán được giá cao, ngoại trừ cái cọng lông vũ được cho là của Thượng Cổ Thiên Phượng.
Nói tóm lại, đấu giá hội lần này của Đan Đỉnh Tông tiền lời tương đối khá, cũng coi như là có được lợi nhuận cuồn cuộn.
Bất quá, Nhạc Vân Phàm tuy rằng vui vẻ nhưng mà đối với lợi nhuận dạng này, Đan Đỉnh Tông cũng không chú ý nhiều lắm. Dù sao những bảo vật của Đan Đỉnh Lâu tại kinh đô hầu như đều nhằm vào tu sĩ có tu vi thấp cùng Kim Đan Cảnh trở xuống, những bảo vật trợ giúp cho tu sĩ Nguyên Anh Cảnh cơ bản không có. Còn bảo vật chân chính có thể khiến cho cả nước chấn động, những món đồ có thể khiến cho Nguyên Anh Cảnh lão tổ phải ra mặt tranh chấp thì cực kỳ