Sau khi Đồng Đồng trở về phòng bỏ túi đồ tùy thân xong, lập tức cầm laptop đi đến phòng Cố Hoài. Đồng An là thôn nghèo khó, nên dù là nhà bí thư thôn, vẫn rất thô sơ. Gian phòng kia của Cố Hoài, bức tường gạch phủ đầy bụi, trên đỉnh đầu là một bóng đèn trơ trụi, không đủ công suất chiếu ra ánh sáng vàng vọt yếu ớt, dựa vào tường là một chiếc giường gỗ cứng, bên cạnh có một cái tủ kéo, cùng một cái ghế đẩu, không có đồ vật trang trí nào khác.
Lúc Đồng Đồng đi vào, Cố Hoài đang ngồi ở mép giường, laptop kê trên đầu gối. Thấy cô đến, anh thả laptop qua bên cạnh, ra hiệu cho cô ngồi trên ghế đẩu: “Cầm đề cương qua đây.”
Đồng Đồng đưa laptop tới, thấp thỏm ngồi xuống, đây là lần phỏng vấn chính thức đầu tiên do cô đảm nhận, cũng không biết đề cương cô viết ra có bị anh bới móc hay không.
Ngón tay Cố Hoài lưu loát chuyển động, nhanh chóng xem xong vấn đề cô liệt kê ra, sau đó ngẩng đầu: “Nói một chút ý nghĩ của em.”
Đồng Đồng quan sát sắc mặt của anh, vẫn là khuôn mặt không biểu cảm, nhìn không ra cô viết tốt hay không tốt. Mím môi, cô nói: “Khi tôi viết mấy vấn đề này, đầu tiên là suy tính đến việc không tạo ra thương tổn lần thứ hai cho La Tiểu Vũ, cho nên tôi không hỏi chi tiết vụ xâm hại tình dục.”
Cố Hoài thừa nhận gật đầu: “Tiếp tục.”
“Sau đó vấn đề mà tôi muốn giải quyết là, làm sao có thể tránh phát sinh việc xâm hại tình dục đối với trẻ em trú lưu. Từ phương diện của La Tiểu Vũ, tôi để ý người nhà của cô bé không có tiến hành giáo dục giới tính với cô bé, giáo viên ở trường có bao giờ phổ biến kiến thức về giới tính hay không, bản thân cô bé có biết bộ phận nào không thể để người khác đụng tới hay không, còn có thay đổi tâm lý của cô bé trước và sau vụ việc.”
Cố Hoài yên lặng nghe xong ý nghĩ của cô: “Hướng đi thì chính xác, tuy nhiên…” Anh dừng lại một chút: “Tôi lo lắng lúc em phỏng vấn không thể khống chế tốt cảm xúc.”
“Hả?” Đồng Đồng có chút mờ mịt nhìn anh.
Cố Hoài nhìn thẳng vào mắt cô: “Theo quan sát của tôi về em, em là người thiên về cảm tính, nhiệt tâm có thừa, lý trí không đủ. Nhưng khi người phóng viên làm phỏng vấn, cảm xúc không thể sụp đổ, cũng không thể gào khóc trước mặt người khác, như vậy sẽ ảnh hưởng đến người được phỏng vấn. Tôi muốn em tỉnh táo hoàn thành buổi phỏng vấn ngày mai, hiểu không?”
Lần đầu tiên nghe anh đánh giá tính cách của cô như vậy, Đồng Đồng có chút ngoài ý muốn, thế nhưng cô lại cảm giác được anh ta đã nói đúng trọng tâm, lập tức gật đầu nói: “Đã hiểu.”
“Về phần đề cương của em, không có vấn đề gì.” Cố Hoài trả laptop lại cho cô: “Chỉ cần em khống chế tốt cảm xúc, không cần khẩn trương, không cần phẫn nộ hay đồng tình, ngày mai hẳn sẽ thuận lợi.”
“Cảm ơn Lão đại.” Đồng Đồng đưa hai tay nhận lấy laptop, rồi như nhớ đến điều gì: “Ai, Lão đại, anh nói tiết mục kỳ này của chúng ta có hiệu quả không? Án về xâm hại tình dục trẻ em có thể được ngăn chặn sao?”
Cố Hoài im lặng một lúc: “Hiệu quả của tiết mục nhất định sẽ có, nhưng có thể xảy ra nhiều tác dụng lớn hay không tôi không thể nói, chỉ có thể dùng hết sức để làm.” Nói xong anh ấn ấn mi tâm, “Về phần có thể ngăn chặn hay không, tôi cho rằng không được lạc quan lắm, xâm hại trẻ em đều là vấn đề khó khăn trên toàn thế giới, hơn nữa từ thời cổ đại đã có các vụ ấu dâm, đến tận bây giờ còn chưa bị tiêu trừ. Trước mắt, tôi cho rằng chỉ có cách phòng bị trước cùng với giảm bớt, còn ngăn chặn thì chưa nói tới.”
Đồng Đồng nghe xong thở dài: “Giống như có một số việc liên quan về tình dục, từ xưa đến nay chưa từng thay đổi.”
“Chính xác. Cách mạng công nghiệp lần đầu tiên, máy móc thay thế lao động thủ công, cách mạng công nghiệp lần thứ hai, nhân loại bước vào thời đại điện khí, lịch sử dài như vậy, giai đoạn giữa này có biết bao nhiêu ngành nghề cũ đã biến mất, tuy nhiên một vài nghề nghiệp cổ xưa vẫn giữ lại, chẳng hạn như gián điệp, sát thủ, kỹ nữ, ma cô.”
Vẻ mặt Cố Hoài dần trở nên nặng nề: “Thật khó để loại bỏ những nghề nghiệp có nhu cầu tại chỗ như vậy, cho dù ở xã hội phát triển như hiện tại, vẫn không làm được. Cho dù bên ngoài thoạt nhìn hài hòa thì chuyện âm thầm buôn bán tình dục trẻ em trên mạng cũng rất nhiều, chúng ta biết, có lẽ chỉ là một phần của tảng băng.”
Nghe vậy, Đồng Đồng rơi vào trầm mặc. Lần đầu tiên cô rõ ràng ý thức được, bóng tối mà cô muốn chống lại, thật không ngờ lớn đến như vậy. Muốn giữ gìn quyền lợi của phụ nữ và trẻ em, nhất định phải đối đầu với thế giới của bóng tối kia, nhưng cô căn bản không biết bản thân có được phần thắng hay không.
Cố Hoài thấy cô bỗng nhiên im lặng, ý thức được đề tài mình vừa nói làm cho cô cảm thấy nặng nề. Anh vốn muốn nói chút gì đó giúp cô thả lỏng, nhưng không có chuyện gì nói được. Vậy nên cô phải tự mình tiêu hóa sự thật này thôi, tự cô phải bỏ đi gánh nặng của riêng mình. Nếu đã lựa chọn con đường này, nhất định phải mang theo nó đi về phía trước.
*
Sáng sớm hôm sau, Đồng Đồng bị báo thức trên điện thoại gọi dậy, khó khăn mở mắt ra. Tối hôm qua cô ngủ không ngon, sau khi rời khỏi phòng Cố Hoài, cô trở lại phòng mình, đọc đi đọc lại thuộc lòng đề mục phỏng vấn đã viết, cũng giả tưởng bản thân đang phỏng vấn La Tiểu Vũ, càng không ngừng nghiền ngẫm và thực hành giọng điệu trung lập, khách quan.
Một lần luyện tập đến tận rạng sáng, khi cô muốn ngủ thì đầu óc lại hưng phấn không hề buồn ngủ, cô chỉ có thể nằm trên giường lăn qua lộn lại chờ cơn buồn ngủ đột kích. Rồi không biết cô lại ngủ khi nào, chỉ nhớ rõ lần cuối nhìn điện thoại đi động là 3 giờ rưỡi sáng.
Nhanh chóng mặc quần áo, cô cầm lấy đồ vệ sinh ra khỏi cửa. Nhà của bí thư thôn chỉ có một toilet và bồn rửa tay, xây ở bên cạnh chuồng heo. Ngày hôm qua khi cô đi vệ sinh, mấy con heo béo tròn trắng trắng ở trong chuồng bên cạnh ò ét ầm ĩ ủi ủi tới chỗ cô, cô sợ cửa chuồng heo kia mục bị mấy con heo kia ủi sập, đến lúc đó cả bầy heo lao tới thì cô phải làm sao.
Đi đến giữa đường, thấy Cô Hoài cầm đồ rửa mặt trong tay, đi đến từ hướng ngược lại, vẻ mặt căng cứng. Đây là cái gì lúc sáng sớm vậy? Cô nghi ngờ nhìn anh.
Cố Hoài bước rất nhanh, ngang qua người cô còn ném qua một câu: “Bạng tử bị “táo”.”
“...” Thì ra là vì bị Hà Dương chiếm toilet, vậy xem ra bồn rửa mặt này không có cách nào sử dụng được. Đồng Đồng vội vàng quay người, bước nhanh đuổi theo anh: “Chúng ta đánh răng rửa mặt thế nào?”
“Đi bên ngoài.” Cố Hoài nói xong đi đến trước sân, phía trước sân có cái mương nhỏ để thoát nước bẩn, bí thư thôn đang rửa mặt trên đó, trên đất ở bên cạnh có đặt một cái chậu rửa mặt tráng men cùng một bình thủy nước nóng.
Rửa mặt xong ông ta đổ nước xuống mương, rồi