Editor: poo_chan
Buổi chiều 29 tháng chạp, Hứa Xảo Mai đưa bọn nhỏ đi đại lâu bách hoá, vừa đến nơi, Phương Lập Tân và Từ Đình Đình đã đứng ở cửa chờ.
Từ xa nhìn lại, nam thanh nữ tú, rất xứng đôi.
Từ Đình Đình mặc áo bông, vừa to vừa dày vừa nặng, đằng sau có mười mấy mảnh vá, điều kiện gia đình nhìn qua rõ ràng kém Phương gia.
Từ Đình Đình tự nhiên hào phóng chào hỏi mọi người, Hứa Xảo Mai lôi kéo cô trò chuyện, Phương Lập Bình dắt tay Phương Lập Nghiệp, cùng Phương Lập An đi theo sau bọn họ.
Đại lâu bách hoá tổng cộng có ba tầng.
Tầng một chủ yếu kinh doanh đồ dùng mà thời gian chọn lựa ít, mỗi lần giao dịch nhiều thương phẩm, thực phẩm như là thuốc lá và rượu, bách hoá đồ dùng thường nhật, nhôm tráng men, đồ chơi cho trẻ con, đồ dùng hoá trang, vệ sinh y dược phẩm...!Tầng hai chủ yếu kinh doanh đồ dùng thời gian lựa chọn lâu hơn, mỗi lần cũng giao dịch nhiều thương phẩm giống như áo lông len sợi, dệt mặt liêu, đồ dùng trên giường, giấy tờ văn phòng phẩm, trang phục giày mũ, đồ điện ngũ kim các loại.
Tầng ba chủ yếu kinh doanh thương phẩm xa hoa quý phái, đồng hồ, radio, đồ lông cao cấp, thiết bị chụp ảnh, phụ kiện áo da, còn có cả một ít thương phẩm đặc biệt liên quan đến công nghệ.
Cơ mà dù sao nơi này cũng chỉ là huyện thành nhỏ, trình độ tiêu phí so với thành phố kém rất nhiều, cho nên số người tiêu phí cho tầng ba rất ít, đa số mọi người đều dừng chân ở tầng một tầng hai.
Hứa Xảo Mai mang bọn họ đi dạo từ tầng một đến tầng ba, mất hai giờ đồng hồ mới xem hết thương phẩm đại lâu bách hoá, Phương Lập An chỉ cảm thấy hai cái đùi đều bị chặt đứt.
Hứa Xảo Mai lo lắng Phương Lập Nghiệp xa lạ chốn mới ăn không tiêu, muốn hỏi hắn có cần về nhà trước hay không, nhìn thấy hai mắt tràn ngập sự mới lạ thích thú của con trai, bà lặng lẽ đem lời nói đến miệng nuốt vào.
Hứa Xảo Mai đối với Từ Đình Đình rất vừa lòng, đến lúc phải chia tay, bà bảo Từ Đình Đình về nhà hỏi cha mẹ một chút khi nào tiện, bà và ba Phương Lập Tân sẽ cùng tới cửa bái phỏng.
Đây là cách nói tương đối hàm súc, thật ra là bảo Từ Đình Đình về cùng người nhà nói tình huống, các phương diện của Phương Lập Tân, nếu cảm thấy thích hợp, thì chọn thời gian, nhà trai bọn họ sẽ tới nhà bái phỏng, bàn bạc chuyện hôn sự.
Hứa Xảo Mai cũng không định bàn bạc trước với Phương Tam Sơn, chuyện xem xét con dâu tương lai này, mẹ chồng và con trai vừa lòng là được, ý kiến cha chồng trong mắt bà cũng không phải rất quan trọng, về thông báo một tiếng, nói cho hắn tình huống cụ thể là được.
Sự việc tiến triển thuận lợi, mùng bốn tháng hai, người một nhà bọn họ đón năm xong mới từ quê trở lại trong thành, Từ Đình Đình liền nói cho Phương Lập Tâm, mùng sáu cha mẹ cô có rảnh.
Vì thế sáng sớm tinh mơ ngày mùng sáu, Hứa Xảo Mai và Phương Tam Sơn xách hai túi bánh to, hai túi kẹo, hai túi đường đỏ, hai bao bánh xốp tới cửa.
Lễ tới nhà lúc ấy rất quan trọng, thể hiện sự coi trọng của Phương gia đối với Từ Đình Đình.
Phần lớn người tới cửa cầu hôn xách theo hai bao đồ, nhưng Hứa Xảo Mai đối với Từ Đình Đình rất vừa lòng, bỏ riêng thêm hai bao, ngụ ý "tư tư như ý."
Nhà Từ Đình Đình ở phụ cận xưởng dệt bông, cha mẹ cô đều là công nhân viên chức xưởng dệt bông, cho nên năm đó khi mà xưởng dệt bông phân nhà cho công nhân viên chức họ cũng được phân một phòng.
Chẳng qua xưởng dệt bông thuộc ngành công nghiệp nhẹ, mà từ xưa tới nay các nơi các nước đều tập trung phát triển