Giang Vũ Phi không hiểu ý của anh, cô ngồi vào trong xe, Nguyễn Thiên Lăng cũng vòng sang phía bên kia ngồi lên xe.
Anh khởi động xe, vẫn không nói một lời.
Giang Vũ Phi mím môi, tay nắm chặt dây an toàn, không biết anh muốn dẫn cô đi chỗ nào.
Buổi sáng lúc rời khỏi khách sạn, anh nói có vấn đề gì thì hôm nay cùng nhau giải quyết hết.
Anh sẽ giải quyết vấn đề gì đây?
Quan hệ của bọn họ sao?
Giang Vũ Phi cũng không nói gì nữa, quyết định nghe theo sắp xếp của anh, xem anh xử lý mối quan hệ tay ba này như thế nào.
Nguyễn Thiên Lăng lái xe đưa cô đến một quán trà, quán trà trên danh nghĩa gọi là quán trà, bên trong lại có món ăn đặc biệt tự sáng chế.
Anh gọi hai ly trà, một chút đồ ăn để Giang Vũ Phi ăn.
Hóa ra anh đưa cô đi ăn sáng…
Ngày hôm qua cô gần như không ăn gì hết, bụng rất đói, nhưng cô lại không muốn ăn chút nào.
"Ăn xong mấy món này, còn có chuyện cần làm, em nhanh ăn đi." Nguyễn Thiên Lăng nâng ly trà lên, thản nhiên nói.
"Làm chuyện gì?" Giang Vũ Phi hỏi anh.
"Đến lúc đó em sẽ biết thôi."
Anh không nói, cô cũng không muốn hỏi nữa. Giang Vũ Phi cầm đũa, cúi đầu chậm rãi ăn.
Không thể không nói, nhà hàng này làm đồ ăn thật ngon.
Đặc biệt là bánh bao thủy tinh và canh hạt sen ngân nhĩ ăn rất ngon, Giang Vũ Phi ăn ba cái bánh bao, còn thêm một chén canh hạt sen ngân nhĩ nữa.
Nguyễn Thiên Lăng cũng tùy ý ăn một ít, trong lúc đó còn đi ra ngoài gọi mấy cuộc điện thoại.
Giang Vũ Phi ăn no bụng, trên cơ bản đồ ăn đều vào dạ dày cô rồi.
…
Ăn xong, bọn họ tính tiền rời đi.
Nguyễn Thiên Lăng vẫn chưa nói muốn làm chuyện gì, anh chỉ khởi động xe, đi về phía trước.
Rất nhanh, xe đã đến trung tâm giám định ADN chuyên nghiệp uy tín nhất thành phố A.
Tới đây, Giang Vũ Phi lập tức đã hiểu ý của anh.
"Anh muốn làm xét nghiệm xác định quan hệ?" Cô hỏi Nguyễn Thiên Lăng.
Người đàn ông đẩy cửa xuống xe, anh đứng dưới ánh mặt trời, một tay đặt lên trên mui xe, một tay chống eo.
Giang Vũ Phi cũng xuống xe, đứng đối diện với anh.
"Em nói đúng, chính là anh muốn làm xét ngiệm. Đứa bé trong bụng Nhan Duyệt có
phải của anh hay không, kiểm tra rồi sẽ biết."
Sống hay chết, anh cũng đánh cược một ván này!
Nếu không phải con của anh, anh cũng muốn xem những người khác giải thích cho anh nghe như thế nào!
Giang Vũ Phi hơi cụp mắt, cô không phản đối anh làm như vậy.
Cô cũng hy vọng đứa bé trong bụng Nhan Duyệt không phải là của anh…
Nhưng khả năng này, sẽ lớn lắm sao?
"Đi thôi, chắc bọn họ cũng đến rồi." Nguyễn Thiên Lăng đóng cửa xe, đi tới dắt tay cô.
…
Bên ngoài phòng xét nghiệm trên lầu có rất nhiều người đang đứng đợi.
Có ông Nguyễn, bà Nguyễn, ba mẹ Nhan Duyệt, Nhan Duyệt, cùng với bốn vệ sĩ mặc đồ đen.
Lúc trước Nguyễn Thiên Lăng gọi điện thoại bảo vệ sĩ riêng đi mời bọn họ tới nơi này, ai cũng phải đi, không thể không đến được.
Hiệu suất làm việc của mấy người vệ sĩ rất cao, nhanh chóng đưa những người này đến.
Nhan Duyệt ngồi trên ghế, bây giờ bụng cô ta đã hơi nhô lên, trông dáng vẻ hoàn toàn là phụ nữ có thai rồi.
Mẹ Nhan Duyệt ngồi bên cạnh cô ta, bà ta lạnh nhạt liếc mắt nhìn ông Nguyễn và bà Nguyễn, lạnh lùng nói: "Đã hoài nghi đứa bé trong bụng Duyệt Duyệt không phải là cốt nhục của Nguyễn gia các người, tại sao lúc trước còn muốn thừa nhận, tại sao còn đưa con bé đến khu nhà chung? Bây giờ mấy người lại đưa con bé đến làm xét nghiệm giám định ADN, đây là có ý gì? Nếu như bị giới truyền thông biết được, Duyệt Duyệt nhà chúng tôi còn có thể diện làm người sao?"
Bà Nguyễn cũng cho rằng cách làm này của Nguyễn Thiên Lăng không đúng.
Anh muốn làm xét nghiệm giám định, như vậy chính là đang hoài nghi vấn đề trinh tiết thủy chung của Nhan Duyệt đối với anh rồi.